Khi Đỗ Tiểu Nhiễm tỉnh lại, là bị kim đâm trên mu bàn tay làm đau mà tỉnh.
Cố gắng mở mắt thì thấy Trương Kỳ Kỳ và lão đại phòng ký túc xá đang ân cần nhìn cô.
Bên tay trái cô có hai người mặc áo bule màu trắng, đang cúi đầu ghim kim truyền nước biển cho cô.
Vừa thấy cô tỉnh Trương Kỳ Kỳ vội nói: “Cậu làm mình sợ muốn chết, lúc mình về nhà cậu đã bị sốt đến ngất đi, may là lão đại gọi bác sĩ giúp.”
“Lại làm phiền các cậu rồi.” Đỗ Tiểu Nhiễm yếu ớt muốn ngồi dậy bị lão đại ký túc xá đè xuống, “Đừng ngồi dậy, may nhờ phát hiện kịp thời, nếu không cậu sốt như vậy thì đã đốt cháy người rồi.”
Thời gian còn lại mọi người cũng không nói gì thêm chỉ bảo cô nghỉ ngơi cho khỏe.
Truyền hai chai dịch, mặc dù thân thể Đỗ Tiểu Nhiễm vẫn rất yếu ớt, người ngược lại tỉnh táo hơn, lão đại ký túc xá cũng không trở về mà ở chung với Trương Kỳ Kỳ, chăm sóc Đỗ Tiểu Nhiễm một đêm.
Trong lòng Đỗ Tiểu Nhiễm khổ sở, quả thực hận không được nhanh chóng rời khỏi chỗ này, rời đi tất cả những chuyện khiến người ta chán ghét.
Nhưng công việc tìm không dễ dàng gì, gấp gáp như vậy cũng không phải là cách hay.
Bác sĩ riêng rất tốt, lần nào tới cũng đặc biệt hỏi thăm bệnh tình của cô.
Trương Kỳ Kỳ cũng thỉnh thoảng mang nước trái cây tươi tới cho cô, thức ăn không nhiều như lúc trước, mặc dù ăn thanh đạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tong-chu-tam-biet-tong-chu/2024333/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.