Kết quả của buổi họp báo, tin tức về tôi và Phó Quân Nhan lại một lần nữa công chiếm tất cả tin tức giải trí……. Tờ báo tạp chí đều có mặt chúng tôi….. lượt truy cập internet cũng là tìm kiếm thông tin về chúng tôi……… tin tức giải trí trên ti vi lặp đi lặp lại những thông tin về chúng tôi, còn nữa, microblogging gần như tê liệt, không thể truy cập được……. Phó Quân Nhan cười nói: “Tổng hợp tất cả các báo cáo, tin tức của chúng ta trong buổi họp báo đủ hót……
Tôi không tránh khỏi có chút buồn bã, ngồi trong phòng bệnh vừa nhìn tin tức giải trí, nhìn thấy gương mặt của chúng tôi, vừa gọt hoa quả nói: “Phó Quân Nhan, quần chúng nhân dân liệu có thể chỉ vì nhìn thấy chúng ta mà buồn nôn không nhỉ?”
Phó Quân Nhan nhún nhún vai, bày ra gương mặt vô tội, nhìn đài truyền hình đang phát lại tin tức, đột nhiên khẽ cười tựa vào đầu giường nói thầm: “Tư thế oai hùng, phấn trấn bừng bừng của Bảo Bối nhà ta có thể đứng lên bảo vệ anh rồi….”
Tôi không biết nói gì, tôi thấy câu nói của Phó Quân Nhan tràn đầy chua sót. Nhưng tôi cũng không nói gì kích thích bệnh nhân, mà nhai thật mạnh vào miếng táo, ôm cánh tay anh ninh nọt nói: “Ặc, người ta chỉ làm như vậy có một lần thôi mà, ách…………. Chỉ là biểu diễn thôi mà……………..”
“Anh còn tưởng em là một người mẹ mạnh mẽ cơ đấy………..” Anh nổi tính trẻ con nhẹ giọng hừ hừ, nhào tới cắn miếng táo trên tay tôi.
Đầu tiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tinh-yeu/1899548/chuong-60-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.