Sau đó Quỷ đạo cũng không nhắc lại chuyện bữa tiệc với chúng tôi nữa, mặc dù hôm đó tôi thấy vị bí thư kia đi tìm Quỷ đạo rất nhiều lần. Sau này tôi mới biết, mỗi lần Phó Quân Nhan kí hợp đồng đều đưa ra một điều kiện trên hợp đồng, chính là chỉ quay phim, không tham gia bất kì cuộc tuyên truyền xã giao nào. Trong lòng tôi hiện lên ba chữ: “Bảng hiệu lớn”. Nhưng quan trọng hơn là, bảng hiệu lớn này lại là của anh, khiến người ta chỉ cảm thấy đây là chuyện hiển nhiên của công tử Quân Nhan ……
Nhưng tôi lại tò mò tại sao trên hợp đồng của tôi không có điều kiện như vậy, mà tại sao Quỷ đạo cũng không đến tìm tôi. Vì vậy tôi ngẩng đầu nhìn Phó Quân Nhan, lắc lắc cánh tay anh, hỏi đi hỏi lại nhiều lần.
Phó Quân Nhan bị tôi làm cho bất đắc dĩ, không thể làm gì hơn là trả lời tôi.
Anh cười hỏi tôi: “Lúc em ở trong đoàn diễn người nào luôn đi bên cạnh em?”
Tôi đưa đầu ngón tay ra chỉ chỉ vào anh.
Anh cười cười, hỏi tiếp: “Sau khi diễn xong đoàn diễn làm sao để liên lạc với em?”
Tôi lắc lắc đầu ngón tay, lại chỉ vào anh một lần nữa. Sau khi điện thoại di động của tôi rơi xuống sông Bình Giang, tôi cũng không đi mua cái mới, muốn liên lạc với tôi thì phần lớn là tìm Phó Quân Nhan. Vì vậy, tôi quẫn rồi….. Hóa ra cá nóc ngốc nghếch không thể sử dụng công tử núi rồi, bởi vì công tử núi là tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tinh-yeu/1899526/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.