Khác những diễn viên khác, tôi đi đến trước mặt đạo diễn Hoài An cúi người chào và tự giới thiệu bản thân: “Chào đạo diễn, cháu là Cố Bảo Bối, năm nay mười chín tuổi, hi vọng có thể hợp tác cùng đạo diễn.”
Đạo diễn Hoài An cũng chỉ gật đầu một cái, quay đầu nhìn Phó Quân Nhan lại nhìn về phía tôi, chỉ chỉ vào ống trúc trước mặt, nói: “Cháu rút đề đi.” Tôi gật đầu, không chút nào do dự rút một tờ đề. Cũng giống như những người trước, sau khi rút xong tôi đưa ngay cho đạo diễn Hoài An. Ông mở tờ giấy ra liếc nhìn một cái, sau đó khép lại, nhưng không bắt đầu trực tiếp đọc đề. Mà lại quay đầu nhìn về phía Phó Quân Nhan, đưa đầu ngón tay đẩy mắt kính trên mũi lên, nói: “Quân Nhan, phối hợp diễn một chút chứ?”
Phó Quân Nhan cũng không nhìn đề mục, thú vị nhìn tôi một cái, nhàn nhạt gật đầu. Tôi ngạc nhiên nhìn anh, trong lòng đang có rất nhiều suy nghĩ. Cái có một âm thanh hết sức xấu xa bẩn thỉu nhô ra, không phải là đóng cảnh giường chiếu chứ……..
Đi vài bước, đứng nói một câu đầu óc tôi mới từ từ phát hiện ra, không thể tin được, bây giờ tôi mới bắt đầu tỉnh táo lại. Ai cũng không thể tưởng tượng nổi, người ngồi trên ghế giám khảo kia, vẻ mặt không đổi sắc nhưng cũng làm cho bao nhiêu người phụ nữ bị mê hoặc, người đàn ông khiến cho lòng tôi thấy hạnh phúc, lại thấy lo lắng. Tôi thấy rất rối rắm, lần sau khi anh đi xa nhà, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tinh-yeu/1899510/chuong-42-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.