Tôi cũng không cố ý trang điểm ăn mặc, gương mặt không trang điểm tôi chỉ mặc một chiếc váy dài màu lam, một đôi giày cao gót màu trắng và đeo một chiếc kính mát màu trà. Chỉ có điều hôm nay tôi được đối xử tốt hơn mọi hôm ở chỗ Phương Tình tự mình xuống xe mở cửa xe cho tôi, một bên Phương Tình còn nói với tôi rằng tôi đang đi thi đấu để tuyển những diễn viên mạnh nhất, vậy mà là một nữ diễn viên lại để mặt mộc đi thi thực sự là rất hiếm có. Một bên gương mặt của chị ấy lại tràn đầy ý cười, giống như là rất tán thành cách làm của tôi vậy. Phương Tình là một người rất thích những diễn viên có kĩ năng diễn xuất đứng đầu, còn về dáng vẻ thì chỉ đứng thứ hai mà thôi. Cho nên chị ấy mới có thể chẳng có chút kiêng kị nào mà hâm mộ Phó Quân Nhan như vậy, chị ấy thường hay thở dài nói, công tử Quân Nhan sao lại có thể xinh đẹp đến vậy cơ chứ, nhưng vẻ đẹp này cũng chỉ làm tôn nên khả năng diễn xuất của anh ấy mà thôi, Hơn nữa, đã diễn tốt như vậy sao cần phải xinh đẹp như vậy làm gì. Mỗi khi tôi nghe thấy đều cảm thấy toát cả mồ hôi, đầu tiên nên nói là khi đứng trước một người đàn ông lại nói là anh ta có một vẻ bề ngoài xinh đẹp sao, đây là chuyện gì vậy? Dĩ nhiên, đoán chừng nếu lời nói này mà đến tai Phó Quân Nhan sợ là chính bản thân anh cũng sẽ chết lặng. Tôi đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tinh-yeu/1899508/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.