Quay quảng cáo sữa bò chỉ dùng thời gian một ngày của cô, quá trình rất thuận lợi. Chỉ là sau khi quay xong cô rất xoắn xuýt, cứ nghĩ đến Phó Quân Nhan sau khi xem xong sẽ có biểu tình gì, bởi vì câu độc thoại duy nhất trong quảng cáo thật là quá nhạy cảm đi, ai...
Bộ phim điện ảnh 《Ám Ảnh》mà Phó Quân Nhan nhận quay bắt đầu tuyên truyền dưới quy mô lớn, những rạp chiếu phim lớn đều dán đầy poster của phim. Thỉnh thoảng lúc đợi đèn đỏ, liền có thể thấy được trên một tòa lầu cao lớn nào đó đang phát đi phát lại trailer phim, đương nhiên là không thiếu hình ảnh của tấm poster cực lớn. Chỉ là Phó Quân Nhan vẫn xem như không có chuyện gì, đối với tấm poster chỉ có một bên mặt của anh một chút cũng không quan tâm, từ trước đến nay anh cũng chưa tham dự qua một buổi họp báo nào. So với những người chỉ vì một lần được ra óng kính mà giành giật lẫn nhau, không biết đạm mạt biết bao nhiêu.
Có một lần cô nhịn không được hỏi anh: "Bộ phim điện ảnh này của anh cũng một buổi tuyên truyền nào cũng không đi à?"
Anh lắc đầu, bình thản đáp: "Anh chỉ là vai phụ." Lời đó nói đến đơn thuần tự nhiên, không mang bất kì một màu sắc nào, lại có cảm giác phảng phất như vạn vật như may bay, cao nhã đoan chính. Cô đột nhiên có cảm giác cô chỉ là người phàm tục, mà còn là loại rất rất tục. Ít nhất cô không thể bình thản như anh vậy... ít nhất cô sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tinh-yeu/1899463/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.