Sáng sớm hôm sau, tôi không thể không dậy sớm được, nguyên nhân rất đơngiản, chim dậy sớm thì có sâu ăn, bà cô này dậy sớm là có bài tập cầncopy. Mẹ kiếp, tôi phải đến trường để cóp bài.
Sáng tinh mơ, tôiđộn một bộ ngực giả thật khủng, ôm lấy vở bài tập của em gái Vô Songngồi xổm ở góc thùng rác vừa chép một cách điên cuồng, vừa ngẩng đầu lén lút chú ý động tĩnh xung quanh.
Tôi đang cắm cúi cóp bài, chữviết như rồng bay phượng múa, không ngờ một đôi giày thể thao Nike màutrắng đột nhiên xuất hiện cạnh chân tôi không một tiếng động. Tôi “hả”một tiếng, ngẩng đầu lên nhìn, vui mừng khôn xiết.
Lúc này cậutrai hấp dẫn Giang Ly đang lạnh lùng nhìn tôi, trong đôi mắt nhỏ kiahiện lên những ánh nhìn lạnh nhạt, đôi môi mỏng của cậu ta nói: “Tránhra!”
Tên nhóc này được đấy, thú vị đấy, cô đây thích!
Dùtrong lòng rất bực bội nhưng tôi vẫn phải cố nặn ra một nụ cười ngọtngào nhất rồi đứng lên nhường chỗ. Tôi còn cố ý ưỡn cái bộ ngực giảkhủng bố ra nhẹ nhàng đến bên cạnh cậu ta, vừa cười “hi hi” vừa giớithiệu: “Giang Ly, tối qua ngủ có ngon không? Chào buổi sáng nha, mìnhtên là Giản Mỹ Đạt, cậu còn nhớ không? Tên mình không khó nhớ, ngườithành Đạt tuy Giản đơn nhưng Mỹ lệ, hi hi.”
Giang Ly không nóigì, chỉ cúi đầu lạnh lùng liếc tôi một cái. Cậu ta thấp hơn Khang TửHuyền một chút, bỗng nhiên tôi lại cảm thấy thằng nhóc này không chừnglà họ hàng xa gì đó của Khang Tử Huyền, phong thái quá giống nhau, mặtlạnh như băng khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tieu-thu-gian-diep/71757/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.