Chương 707:
“Phiền phức quá, hay là bán hết tài sản đứng tên mẹ đi, cộng thêm số tiền trong tài khoản ngân hàng của mẹ nữa chắc cũng đủ mà mẹ. Sao lại phải mưu tính lấy tiền của người khác chứ?” chương Bảo Thần có chút không đồng ý, khẽ nhếch miệng, “Về phần Thủ trưởng… chỉ cần mẹ ra ngoài được, Thủ trưởng còn có thể bỏ mặc mẹ được sao? Nắm nhiều tiền trong tay như thế để làm gì đây ạ?”
“Mẹ mưu tính muốn lấy tiền của người khác ư?! Là vì ai?!” chương Phong bị con trai chọc tức đến sắp nổi điên, “Mẹ nhiều tuổi rồi, lấy nhiều tiền như vậy để làm gì! Còn không phải là vì con à! Thằng ranh không có lương tâm này!”
Chương Bảo Thần bị chương Phong mắng cho không ngẩng đầu lên được.
“Mẹ à, con sai rồi, con xin lỗi.” Ông ta thành khẩn xin lỗi chương Phong, cam đoan sẽ làm theo lời bà ta.
Lúc này chương Phong mới hài lòng gật đầu, “Xem như con đã nghĩ thông rồi. Mẹ nói cho con biết, trong thế gian này, tiền không phải là vạn năng, nhưng tuyệt đối không thể không có tiền được. Con phải nhớ rõ, mẹ làm tất cả cũng là vì con và con trai, con gái của con, con cũng đừng có tùy tiện vung tiền ra ngoài.”
Chương Bảo Thần thầm nghĩ mình làm gì có tiền mà vung đây?
Ông ta nói chuyện với chương Phong một lúc nữa mới rời khỏi lực lượng cảnh sát quân sự trở về nhà.
Vừa về tới nhà, ông ta lại thấy ông cụ Hoắc đang ngồi trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583542/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.