Chương 671:
Quả nhiên anh rất kỵ nghe người khác nhắc đến chuyện giữa anh và Cố Niệm Chi.
Tống Cẩm Ninh ăn xong, đứng lên gật đầu với mọi người trong phòng, “Tôi phải về nghỉ trước đây, mọi người cứ tự nhiên nhé.”
“Bác Tống không chờ Giao thừa ạ?”
Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch cùng đứng lên.
Tống Cẩm Ninh lắc đầu, mỉm cười sờ khuôn mặt nóng lên của mình, “Không chờ đâu, tôi quen ngủ sớm, dậy sớm rồi.”
Bà nhìn Cố Niệm Chi đã nằm gục ra bàn, nói với Hoắc Thiệu Hằng: “Niệm Chi còn nhỏ, không được uống nhiều như thế. Con nhớ cho cô bé uống canh giải rượu đấy.” Nói rồi bà đi ra khỏi phòng.
Không cần Hoắc Thiệu Hằng sai bảo, Triệu Lương Trạch lập tức báo cho bên hậu cần nấu hai bát canh giải rượu. Một cho Cố Niệm Chi, còn một đưa lên phòng nghỉ của khách cho Trần Liệt.
Cố Niệm Chi thấy đầu óc choáng váng hơi khó chịu. Âm Thế Hùng mãi mới gọi được cô dậy, cầm thìa dỗ cô uống canh giải rượu.
Uống hết một bát canh da gà măng chua cô mới đỡ hơn một chút, nhưng vẫn mệt mỏi không dậy được.
“Nói em bao nhiêu lần rồi, không uống được rượu thì đừng uống.” Hoắc Thiệu Hằng đứng dậy đi đến bên cạnh cô, cúi xuống đỡ cô lên, “Về phòng đi ngủ đi.”
Cố Niệm Chi gần như vắt cả người lên cánh tay anh, mái tóc dài sau lưng đổ xuống như thác.
Âm Thế Hùng vội nói: “Hoắc thiếu, anh bận bịu, để tôi đưa cô ấy về phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583506/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.