Chương 669:
Anh ta gắp một miếng ngó sen to tướng vào bát của Cố Niệm Chi, nói với vẻ cau có khó chịu: “Ăn đi! Ngó sen trong món ngó sen hầm xương sườn này là đồ tươi dành riêng cho em đấy!”
“Làm gì có!”
Cố Niệm Chi lườm anh ta một cái. Đôi mắt to lấp lánh nước ʍôиɠ lung trong men say khiến Âm Thế Hùng ngẩn ngơ nhìn.
“Ngó sen này là do em mua. Em… Anh biết không? Em và Hoắc thiếu cùng mua đấy!”
Cố Niệm Chi chỉ tay về phía Hoắc Thiệu Hằng nhưng không nhìn anh.
Trần Liệt cầm ly rượu nhìn Cố Niệm Chi rồi nhìn Hoắc Thiệu Hằng, nhướng mày nháy mắt cười đểu, chỉ thiếu mỗi đoạn vỗ đùi đen đét nữa thôi.
Thấy tình hình không ổn, Triệu Lương Trạch, vội rót rượu cho Trần Liệt để phân tán sự chú ý của anh ta: “Bác sĩ Trần uống đi ạ. Bác sĩ có nhận ra chai rượu vang này năm nào không?”
Trần Liệt hiểu biết khá nhiều về rượu vang, nghe vậy thì lập tức hứng thú, bắt đầu bàn luận về cái hay cái dở của rượu vang với Triệu Lương Trạch, không chú ý đến Cố Niệm Chi và Hoắc Thiệu Hằng nữa.
Tất nhiên Hoắc Thiệu Hằng không hề bỏ qua cái nhìn liên tục từ phía Cố Niệm Chi. Có điều, xưa nay anh đều thản nhiên như thế, cũng không có thói quen đầu mày cuối mắt với cô trước mặt mọi người nên mới lờ cô đi.
Nhưng anh vẫn luôn quan sát cô qua khóe mắt.
Thấy Cố Niệm Chi càng lúc càng buồn, uống càng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583504/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.