Chương 664:
“Chẳng có ý gì cả.” Ánh mắt Hoắc Thiệu Hằng nhìn về phía cửa sổ. Bầu trời đêm đen như mực, tựa như năm cuối cùng bà nội sinh bệnh, mỗi ngày anh đều túc trực bên giường bà nội làm bài tập, đọc sách cho bà nội nghe, nói chuyện với bà nội, nhưng bà nội muốn gặp ông nội, lại luôn không thể toại nguyện được…
“Khi đó, tôi nhớ mỗi lần иɦũ ɦσα Thường tới tìm ông nội, mời ông qua thăm bà nội, Y tá trưởng chương đều ngăn cản không cho đi.” Hoắc Thiệu Hằng ngẩng đầu, “Đúng không? Y tá trưởng chương? Bà có còn nhớ rõ иɦũ ɦσα Thường chứ?”
иɦũ ɦσα Thường là người hầu già Tạ Tư Nghiên dẫn theo từ nhà họ Tạ, theo bà ấy cả một đời, kết quả là bà cụ còn ra đi trước иɦũ ɦσα Thường.
“… Khi đó bà nội cậu bệnh nặng, tôi lo lắng cho sức khỏe của Thủ trưởng, đương nhiên không thể để ông ấy thường xuyên tới đó.” chương Phong không hề để ý mà nói, “Những việc đó nằm trong phạm vi chức trách của tôi, tôi sai chỗ nào thế?”
“Cái gì?! Tư Nghiên từng để cho иɦũ ɦσα Thường tới tìm ông sao?” Ông cụ Hoắc kinh ngạc, “Chuyện lúc nào? Sao ông không biết gì cả?”
Hoắc Thiệu Hằng nhún vai nói, “Khi đó, ngày ngày Thủ trưởng đều bận đến trăm công nghìn việc, có lẽ không nhớ rõ được những chuyện nhỏ nhặt này. Nhưng cháu thì nhớ rõ, đến bây giờ cháu vẫn nhớ thần sắc trêи mặt bà nội.”
Sắc mặt ông cụ Hoắc nhanh chóng trở nên luống cuống kϊƈɦ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583499/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.