Chương 646:
Cô chỉ sững sờ nhìn anh mãi…
Hoắc Thiệu Hằng xoa xoa đầu cô, “Đi thôi, xuống ăn bữa cơm tất niên nào.”
Cố Niệm Chi gật mạnh đầu, theo anh đi xuống tầng dưới.
Vừa ra khỏi cửa phòng ngủ, Hoắc Thiệu Hằng liền kéo dài khoảng cách với Cố Niệm Chi, thong thả đi xuống dưới nhà.
Cố Niệm Chi cũng không để ý, vừa đi vừa ngắm nghía chiếc đồng hồ của mình. Mặc dù cô vô cùng muốn ẩn giấu nụ cười đi, nhưng niềm vui sướиɠ nơi khóe mắt đuôi mày của cô khiến cho tâm tình cô lộ rõ mồn một.
Hai người một trước một sau đi vào phòng ăn ở tầng một.
Vừa bước vào, Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch trong phòng ăn liền ngây ngẩn cả người.
Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi trước mặt bọn họ lại mặc đồ cùng màu cùng kiểu dáng nữa à!!!
Hoắc Thiệu Hằng mặc một chiếc áo len màu đỏ sậm, và quần dài màu đen, Cố Niệm Chi mặc một chiếc áo len ca rô màu đỏ, phía dưới cũng một chiếc quần dài màu đen, trêи cổ tay trắng như tuyết có đeo một chiếc đồng hồ màu vàng hồng, là đồ trang sức duy nhất trêи người cô.
Âm Thế Hùng nhìn Hoắc Thiệu Hằng, lại nhìn sang Cố Niệm Chi, sau đó cố gắng cứng cổ lên mà nuốt hai từ “đồ đôi” xuống. Anh ta chỉ muốn mình mù luôn đi cho xong, vội vội vàng vàng kéo ghế dựa ra nói với họ: “Hai người xuống hơi sớm, lại đây ngồi đi.”
Bàn ăn trong phòng ăn hình chữ nhật, Hoắc Thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583481/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.