Chương 642:
Cố Niệm Chi cầm một hộp long nhãn từ trêи bàn trà trước mặt, lấy ra một viên, đưa đến trước mặt Âm Thế Hùng, “Anh Đại Hùng, anh ăn đi?”
Âm Thế Hùng há mồm cắn một miếng, nhẹ nhàng lưu loát, không hề chạm vào ngón tay Cố Niệm Chi.
Anh ta ngậm viên long nhãn nói không rõ ràng, “… Cảm ơn.”
“Anh Đại Hùng khách sáo với em làm gì.” Cố Niệm Chi cười tươi rói, tâm trạng tốt đến không thể tốt hơn được nữa, “Hôm nay ở quảng trường Trại Ngang anh nói những lời kỳ quặc dở dở ương ương kia, em đều không để trong lòng.”
Âm Thế Hùng chỉ muốn cười khổ, “Niệm Chi, dù em có không vui, anh cũng không trách em.”
“Anh Đại Hùng đừng nói thế. Chúng ta là thế nào chứ? Có thể cãi nhau mới là quan hệ tốt, đúng không? Mấy mối quan hệ khác, dùng từ ‘lịch thiệp’ thật ra chỉ là lời khách sáo thôi, phải là lạnh lùng, băng giá mới đúng.” Cố Niệm Chi ném một viên long nhãn vào trong miệng mình. Hương vị hoa quả thuần khiết thấm nhuần vị giác, cô chỉ thiếu nước có kêu meo một tiếng rồi nằm cuộn tròn lại mà thôi.
“Em biết là tốt rồi.”
Âm Thế Hùng thở dài, tay không ngừng lau tóc cho Cố Niệm Chi, nhưng lại không biết nên nói từ đâu.
Trong phòng yên tĩnh trong chốc lát, Cố Niệm Chi cảm thấy càng kỳ quái hơn.
Khi mà cô ở chung với Âm Thế Hùng, trước nay chưa từng tẻ ngắt như thế này bao giờ…
“Không biết là cơm tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583477/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.