Chương 604:
Nhưng Hoắc Thiệu Hằng lại nắm chặt lấy tay cô, hơn nữa, càng nắm càng chặt, nhưng lại không bóp đến nỗi cô bị đau, chỉ để cô không thoát ra được thôi.
Hôm nay, Hoắc Thiệu Hằng mặc một chiếc áo sơ mi xanh lam sẫm, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác kiểu quân trang màu gỉ sét, nhưng không phải là quân phục, cho nên nhìn cũng khá thoải mái.
Anh ngồi thẳng tắp, không lộ ra chút khác thường nào một cánh tay khép lại trong tay áo rộng rãi, giấu đi mười ngón tay đan kín vào nhau của hai người.
Cho dù là bàn tay nhỏ bé của Cố Niệm Chi có náo loạn thế nào trong bàn tay anh, cho dù là móng tay cô mới nuôi có cắm vào lòng bàn tay anh, anh cũng không thay đổi sắc mặt. Người trong xe không ai biết bàn tay hai người đang đánh một trận “kiện cáo” trong tay áo khoác rộng của anh.
Cố Niệm Chi giãy giụa trong chốc lát, cảm thấy cánh tay mình đã mỏi nhừ, nhưng nhìn sang Hoắc Thiệu Hằng lại thấy anh vẫn im lặng, bất động như núi.
Anh cụp mắt xuống nhìn cô một cái, mấy chữ ‘đừng làm mình làm mẩy’ ấy viết rõ trong đôi mắt thâm sâu của anh, cứ như thể cô đang gây sự vô lý vậy.
Cố Niệm Chi cảm thấy xấu hổ, không giãy giụa nữa, ngồi im để cho anh cầm tay, nhưng rốt cuộc vẫn không cam lòng. Cô lại thấy giờ đang trong xe, không hề có người ngoài nên chậm rãi ngả đầu sang, nhẹ nhàng tựa vào vai Hoắc Thiệu Hằng.
Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583439/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.