Chương trước
Chương sau
Chương 484:
 
Cố Niệm Chi kéo tay Hoắc Thiệu Hằng đi vào phòng khách ở tầng một của dinh thự Thủ tướng. Cả một tầng của phòng khách đã được sắp xếp thành kiểu tiệc buffet.
 
Đầu bếp và nhóm nhân viên của khách sạn năm sao đều đang ở đây để phục vụ Catering* chuyên nghiệp.
 
(*) Catering: Hình thức cung cấp các loại hình dịch vụ tiệc tại địa điểm theo yêu cầu của khách hàng của các nhà hàng – khách sạn. Ngoài việc phục vụ các món ăn, dịch vụ Catering thường đảm nhiệm luôn việc trang trí, lên menu, set up âm thanh ánh sáng… nếu khách có yêu cầu.
 
Những đầu bếp đội mũ trắng mặc đồng phục và nhân viên phục vụ đi qua đi lại tấp nập trong phòng khách. Trêи từng chiếc bàn dài được trải khăn trắng như tuyết được bày đầy các món ăn từ Nam ra Bắc.
 
Ở vườn hoa nhỏ phía sau phòng khách còn có thịt dê và thịt bò hảo hạng được vận chuyển từ miền Tây tới, việc nướng thịt có người phụ trách riêng.
 
Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi đi từ cửa sau của phòng khách vào, đụng mặt ngay nhóm người Thủ tướng đi vào từ cửa chính.
 
Nhạc trong phòng khách bắt đầu nổi lên, điệu nhạc vui vẻ làm cho tinh thần người ta phấn chấn lên. Những khách mời vây quanh nhóm người Thủ tướng giống như những ngôi sao vây quanh mặt trăng vậy.
 
Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi thì đứng ở một góc khác của phòng khách, bên cạnh chỉ có Triệu Lương Trạch mặc bộ comple phẳng phiu đi theo nhưng khí thế không hề giảm sút chút nào.
 
Cố Niệm Chi ngẩng đầu cười hì hì nói với Hoắc Thiệu Hằng ở bên cạnh mình một câu, Hoắc Thiệu Hằng thì cúi đầu mỉm cười.
 
Hà Chi Sơ đang đứng ở chính giữa đám người kia đưa mắt nhìn ra xa, thấy cảnh tượng ở phía đối diện, trong đôi mắt ướt hoa đào toát lên vẻ lạnh lẽo đến khắc nghiệt.
 
Trong bữa tiệc linh đình, náo nhiệt và vô cùng xa hoa này, đôi mắt trong veo của Cố Niệm Chi chỉ phản chiếu bóng của Hoắc Thiệu Hằng, chỉ có một mình anh ấy.
 
Hoắc Thiệu Hằng đưa tay ra khẽ vuốt mái tóc xõa sau lưng dài đến eo của Cố Niệm Chi.
 
Lúc này, Cố Niệm Chi như có cảm giác, ngẩng đầu lên nhìn sang phía đối diện của phòng khách, vừa khéo nhìn thấy dáng người cao ráo của Hà Chi Sơ ở trong đám người.
 
Ngay phút giây đó, vẻ lạnh lùng đến khắc nghiệt trong mắt Hà Chi Sơ lập tức biến thành vẻ ấm áp, dịu dàng. Anh ta mím môi mỉm cười với cô rồi cụp mắt nói nhỏ với Thủ tướng đứng bên cạnh mình vài câu, sau đó đi về phía trước.
 
Đậu Hào Ngôn, con trai cả của Thủ tướng bắt đầu chào hỏi khách khứa đến dự ngày hôm nay.
 
Tiếng nhạc nhẹ du dương vang lên trong phòng khách. Những vị khách túm năm tụm ba, cầm ly rượu và đĩa ăn, vừa ăn vừa cười nói, không khí vô cùng náo nhiệt.
 
Đậu Khanh Ngôn vừa bước vào đã nhìn thấy ngay Hoắc Thiệu Hằng. Mặc dù đã sáu năm trôi qua, cô ta tưởng là mình đã buông bỏ được, đã bình tâm lại rồi, nhưng vừa nhìn thấy anh, mắt cô ta lại hơi ươn ướt.
 
Ôn Thủ Ức sợ cô ta hành động theo cảm tính, vội nói: “Khanh Ngôn này, cô dẫn tôi ra nhà vệ sinh được không? Cái khóa trêи áo của tôi có chút trục trặc…”
 
Cô ta khẽ nháy mắt với Đậu Khanh Ngôn mấy cái.
 
Đậu Khanh Ngôn lấy lại bình tĩnh, hít sâu hai cái, cố trấn tĩnh lại tâm trạng xúc động đang dâng trào của mình rồi nói với phu nhân Thủ tướng: “Mami ơi, con đi lên tầng trêи với Thủ Ức để thay quần áo rồi con xuống nhé!”
 
“Đi đi, đi đi. Mẹ đi cùng các con.”
 
Sáu năm không được gặp Đậu Khanh Ngôn rồi, phu nhân Thủ tướng cũng không muốn tách khỏi đứa con gái lớn suýt nữa là vĩnh viễn không còn được gặp này thêm một giây phút nào cả.
 
“Mami, mẹ không ở đây đón tiếp khách mời ạ?” Mặc dù tâm trạng của Đậu Khanh Ngôn đang xao động nhưng vẫn hiểu lễ nghi. “Bữa tiệc tối này sao có thể vắng mặt bà chủ nhà và cũng là người chủ trì như mami được?”
 
Có điều phu nhân Thủ tướng mỉm cười xua tan nỗi lo của cô: “Khanh Ngôn, bữa tiệc tối này là do anh trai con tổ chức, toàn là người trẻ thôi. Mẹ và bố con không phải là người chủ trì, bố mẹ cố tình tới là để đón con và Luật sư Hà đấy. Có chúng ta ở đây, tất cả mọi người đều sẽ cảm thấy bó buộc, cũng không thoải mái được.”
 
Ôn Thủ Ức nhìn xung quanh một chút, phát hiện ra đúng là sau khi chào hỏi mấy người quen, Thủ tướng đã được đội bảo vệ và vệ sĩ bên cạnh tháp tùng đi về phía tòa nhà văn phòng rồi.
 
Đậu Khanh Ngôn nhìn anh trai Đậu Hào Ngôn của cô ta một cái, thấy anh ấy đang dẫn theo em gái út trò chuyện vui vẻ với khách khứa thật, mới khẽ gật đầu, cùng phu nhân Thủ tướng và Ôn Thủ Ức lên tầng trêи.
 
Phòng ngủ của cô ta ở tầng ba, có thể đi thang bộ, cũng có thể đi thang máy đặc biệt.
 
Vì muốn nhanh hơn một chút nên ba người bọn họ quyết định đi thang máy.
 
***
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.