Chương 472:
Xem ra Cố Niệm Chi bị ốm rồi, chắc là ốm nặng lắm, nếu không tại sao Hoắc thiếu lại ở lại phòng con bé suốt để chăm sóc như thế?
Triệu Lương Trạch rất lo lắng. Trước đây, lúc anh và Cố Niệm Chi ở chung nhà trọ bên Mỹ, khi Cố Niệm Chi cảm thấy không khỏe, anh ta cũng từng chăm sóc cho cô suốt đêm. Anh biết Cố Niệm Chi từng hiến tủy nên càng lo lắng cho thể trạng của cô hơn.
Triệu Lương Trạch nghĩ một lát rồi gọi điện thoại cho Trần Liệt: “Bác sĩ Trần này, Hoắc thiếu nói đêm qua Niệm Chi cảm thấy không khỏe, anh qua xem thử xem con bé thế nào được không?”
“Đêm qua con bé thấy khó chịu á? Hoắc thiếu có nói gì với tôi đâu nhỉ? Chắc cũng không nghiêm trọng lắm đâu…”
Trần Liệt còn chưa tỉnh ngủ, làu bàu ôm chăn không muốn ngồi dậy.
Triệu Lương Trạch hơi nôn nóng, “Hoắc thiếu đã chăm sóc cho Niệm Chi cả đêm qua đấy, còn không nghiêm trọng nữa à? Anh cứ qua xem thử đi… Mấy hôm trước con bé vừa trải qua đại phẫu, còn bị hôn mê mất hai, ba ngày nữa, không phải anh quên rồi đấy chứ?”
Trần Liệt lập tức tỉnh táo lại. Anh ta ôm chăn nằm lỳ trêи giường, có chút kϊƈɦ động hỏi: “Anh nói cái gì cơ? Cả đêm qua Hoắc thiếu chăm sóc cho Niệm Chi á? Chăm sóc ở đâu?”
“Ở trong phòng ngủ của Niệm Chi ấy!”
“Ồ! Phòng ngủ của Niệm Chi à… ha ha…” Trần Liệt cười một cách đầy ẩn ý, “Thôi được, tôi biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583308/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.