Đặc biệt là trong mấy năm đầu, bà ta còn tự tin rằng dựa vào năng lực của chính mình cũng có thể xây dựng lại thí nghiệm. Với sự kiêu ngạo của bản thân, khi đó bà ta còn khinh thường không đi đào móc số liệu thí nghiệm từ Tống Cẩm Ninh nữa.
Chỉ có điều, bà ta không ngờ rằng mình đã làm thí nghiệm suốt mười sáu năm mà không có được chút khởi sắc nào, không thể không quay lại điểm xuất phát. Lúc này bà ta mới nhận ra rằng, đại khái tác dụng của Tống Cẩm Ninh trong thí nghiệm này là không ai thay thế được.
Ngay cả như Hoắc Quan Thần, chồng của Tống Cẩm Ninh, mấy năm nay đều bận bịu việc quân. Trong mười sáu năm mà từ cấp Thượng úy lên tới Thượng tướng, có thể thấy được rằng ông ta cũng không có bao nhiêu thời gian để phí vào người Tống Cẩm Ninh.
Tình cảnh này đối với Tống Cẩm Ninh mà nói lại là “trong họa lại có phúc”, nếu không, có lẽ tình hình còn bê bết hơn nhiều.
Nhưng Hoắc Thiệu Hằng sẽ không thừa nhận chuyện này, sắc mặt của anh đột nhiên biến đổi, lạnh lùng nói: “Nếu như bản thân bà căn bản không thể làm được đến mức đó, vì sao lại muốn ngăn cản mẹ con tôi gặp mặt? Lại còn muốn đưa mẹ tôi đi ngay trong thời gian nghỉ phép mà tôi vất vả lắm mới có được. Xin hỏi Giám đốc Bạch, rốt cuộc là bà có ý đồ gì?”
Bạch Cẩn Nghi nheo mắt lại. Thấy Hoắc Thiệu Hằng không muốn trả Tống Cẩm Ninh về, trong lòng bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583238/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.