Chương trước
Chương sau
“Hoắc thiếu ơi?”
 
Cô cao giọng gọi một tiếng.
 
Hoắc Thiệu Hằng đi từ trong phòng bếp nhỏ ra, nhìn thấy Tống Cẩm Ninh ăn mặc khác hoàn toàn như vậy cũng không khỏi sửng sốt một chút.
 
Đã rất nhiều năm nay anh không thấy Tống Cẩm Ninh có tinh thần và dáng vẻ như thế này.
 
Trong ký ức của anh, từ sau khi bị bệnh, mẹ anh luôn luôn nhợt nhạt, đờ đẫn, nhìn thấy người là sợ hãi, dáng vẻ luôn luôn thận trọng, chỉ sợ đắc tội với người khác. Ngay cả việc nhìn bố anh cũng chỉ dám nhìn lén lút, bảo bà đến nói chuyện, bà liền sợ hãi mà lẩn ra xa. Nhưng khi không ai chú ý, bà lại sẽ thẹn thùng nhìn lén Hoắc Quan Thần.
 
Hoắc Quan Thần không thể tới gần Tống Cẩm Ninh, một bước cũng không được. Ông chỉ có thể giữ một khoảng cách an toàn, cách xa bà một chút. Đương nhiên càng không thể miễn cưỡng yêu cầu bà sinh hoạt vợ chồng với ông.
 
Hoắc Quan Thần đã từng yêu Tống Cẩm Ninh sâu đậm, nhưng thời gian trôi đi, cuối cùng liệu tình yêu sâu đậm này còn được bao nhiêu thì ngay cả Hoắc Thiệu Hằng cũng không dám đảm bảo.
 
Cố Niệm Chi đắc ý đi tới chỗ Hoắc Thiệu Hằng, nhướng lông mày lên: “Hoắc thiếu thấy thế nào? Chúng ta đi xuống được chưa?”
 
Hoắc Thiệu Hằng nhìn Cố Niệm Chi vô cùng tươi trẻ trong chiếc áo len cổ lọ lông cừu màu vàng nhạt và chiếc quần ống đứng lông cừu màu trắng đặt may, rồi lại nhìn người mẹ Tống Cẩm Ninh xinh đẹp, tao nhã như nữ thần trong bộ váy Chanel màu đỏ hoa hồng. Anh cười nhẹ, tâm trạng rất tốt, nói: “Ừ, chúng ta đi thôi.”
 
Anh đi trước dẫn đường, Cố Niệm Chi kéo tay Tống Cẩm Ninh cùng đi xuống tầng dưới.
 
***
 
Trong phòng khách của bộ phòng khép kín, Hoắc Gia Lan đang ở trêи tầng hai, chị Hình và chị Vưu đang đỏ mặt tía tai kể lại sự việc vừa xảy ra ở tầng ba.
 
Nói xong, họ lại thêm mắm thêm muối mà nói tiếp: “Cô cả à, cô vẫn luôn là chủ cái nhà này mà. Vì cái nhà này, cô cũng vất vả ngược xuôi rồi, vậy mà bây giờ lại bị một con yêu tinh nhỏ không biết từ đâu chui ra làm mất mặt. Cô phải lấy lại công bằng cho bọn tôi, không thể để cô ta được đà lấn tới được!”
 
Hoắc Gia Lan cau mày, cảm thấy hai người giúp việc này nói chuyện quá thô tục, nếu không phải đã thuê họ nhiều năm như vậy thì cô ta đã lập tức đuổi họ luôn rồi.
 
“Ừ, tôi biết rồi. Tôi sẽ sắp xếp việc khác cho các chị. Việc của bà Tống tạm thời không cần lo nữa.” Hoắc Gia Lan khẽ gật đầu, “Các chị về nghỉ trước đi. Đợi họ đi rồi hãy quay lại.”
 
Trong lòng Hoắc Gia Lan biết rõ Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi không ở nhà lâu nên cô ta không muốn va chạm trực tiếp với Cố Niệm Chi.
 
Bởi vì, cô ta vẫn chưa biết rõ rốt cuộc ở trong lòng Hoắc Thiệu Hằng, Cố Niệm Chi có vị trí gì, có thể được anh che chở đến mức nào.
 
Chị Hình và Chị Vưu đi về, một mình Hoắc Gia Lan đứng trước cửa sổ trong phòng khách nhìn ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy cảnh trong vườn hoa ở sân sau của nhà họ Hoắc.
 
Ở chỗ này có mấy cây mai, hiện giờ đang đúng vào thời điểm hoa nở nhiều nhất.
 
Một thiếu nữ mặc áo len cổ lọ màu vàng nhạt và một người phụ nữ mặc bộ váy màu đỏ hoa hồng đang đi về phía cây mai.
 
Hoắc Thiệu Hằng cao lớn điềm tĩnh đi sau hai người họ, hai tay đút trong túi quần, không nhìn được vẻ mặt của anh.
 
Đúng lúc này, một chiếc xe con chuyên dụng chống đạn cao cấp đỗ lại ở trước cổng lớn của biệt thự nhà họ Hoắc.
 
Hoắc Quan Thần từ trong xe bước ra, khi ông đi ngang qua rừng mai, lập tức nhìn thấy Tống Cẩm Ninh đang mặc bộ váy màu đỏ hoa hồng kia.
 
Bà đang nghiêng đầu nhìn một cành mai trêи cây, cười rất vui vẻ.
 
Đã mười sáu năm nay Hoắc Quan Thần không nhìn thấy dáng vẻ này của Tống Cẩm Ninh rồi.
 
Ông ấy không cầm lòng được đứng lại, ánh mắt trìu mến, mê mẩn dừng lại trêи người Tống Cẩm Ninh.
 
Đứng ở cửa sổ tầng hai trông thấy cảnh này, Hoắc Gia Lan khẽ mỉm cười, cầm di động gọi một cú điện thoại: “Dì Bạch à, dì đã đi nghiên cứu về chưa? Về rồi ạ? Thế thì tốt quá, đúng dịp nhà chúng cháu chuẩn bị tổ chức một bữa tiệc mừng năm mới, dì có đến được không?”
 
“Tiệc rượu mừng năm mới ư?”
 
Người ở đầu dây bên kia có vẻ hơi ngần ngại, “Cô vừa mới về, còn rất nhiều số liệu chưa xử lý xong, chưa chắc đã có thời gian…”
 
“Vậy ạ?”
 
Hoắc Gia Lan khẽ mỉm cười, đổi hướng điện thoại, quay một đoạn video ngắn trong khu vườn ở tầng dưới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.