“Nhưng chú có quan tâm người cháu thích là ai đâu? Sao lại muốn cháu nói trước chứ?”
Không thể không nói, kể cả Cố Niệm Chi đã uống say rồi thì cô vẫn quyết tâm giữ kín bí mật của mình, nhất định không chịu nói ra.
“Nếu chú quan tâm thì cháu sẽ nói à?”
“Vâng.” Cố Niệm Chi nghiêm túc gật đầu, “Dĩ nhiên rồi.”
“Được, vậy thì có quan tâm.”
Hoắc Thiệu Hằng nói càng có vẻ qua loa hơn.
“Cái gì mà “vậy thì có quan tâm” chứ…” Cố Niệm Chi lẩm bẩm vài tiếng thể hiện sự bất mãn, sau đó bắt đầu bẻ ngón tay nói về người mình thích: “Anh ấy nhất định phải xuất sắc, phải rất cao, rất đẹp trai, rất lợi hại, cái gì cũng biết, cũng phải đối xử rất tốt với cháu nữa…”
Hoắc Thiệu Hằng bỗng có cảm giác cực kì củ chuối…
Đây là người cô ấy thích sao? Ở cả cái Đế Đô này, không một nghìn thì cũng có đến mười nghìn người đủ tiêu chuẩn như thế…
Cô bé con uống say rồi mà còn có thể lừa gạt người ta được. Có phải là do trước đây anh và nhóm Đại Hùng, Tiểu Trạch đã dạy cô cách né tránh tra khảo quá tốt rồi không?
“Ừ, chú cũng thế.” Hoắc Thiệu Hằng cũng bắt đầu nói hùa theo Cố Niệm Chi: “Người chú thích phải xinh đẹp, biết nũng nịu, rất lợi hại, cái gì cũng biết, cũng phải đối xử với chú rất tốt.”
Lúc này đầu Cố Niệm Chi không kịp nghĩ ngợi gì, ngơ ngác nhìn Hoắc Thiệu Hằng: “Đúng là trùng hợp thật ấy Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583191/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.