Chương trước
Chương sau
Một người bạn học nam của bọn họ xông tới, giang hai cánh tay ra với Cố Niệm Chi, “Bạn học Cố, tớ cũng muốn được ôm!”
 
“Ôm cái đầu cậu ý! Về mà ôm chính mình đi!”
 
Yêu Cơ đẩy bạn học nam kia ra không khách khí chút nào, che chở Cố Niệm Chi đi về phía phòng khách.
 
Khi hai người tới phòng khách, Khương Hồng Trà đột nhiên cầm hộp quà mà Cố Niệm Chi vừa đưa đi tới, chặn lại đường đi của cô.
 
“Em là Niệm Chi đúng không?” Khương Hồng Trà cười đầy vẻ tốt bụng, giống như là lần đầu tiên gặp cô vậy, “Món quà này bọn chị không thể nhận được, xin em cầm về đi.”
 
Cố Niệm Chi sững người.
 
Đó chính là sợi dây chuyền cô vừa đưa cho Mai Hạ Văn mà.
 
Dây chuyền năm bông hoa của VCA có giá trị không nhỏ, cô sẽ không giữ lại bên mình được.
 
“Đây không phải là quà tặng.” Cố Niệm Chi lạnh nhạt nói, “Đây là em trả lại cho lớp trưởng.”
 
“Thật sao?”
 
Khương Hồng Trà mỉm cười, cô ta vươn tay ra, mở lớp giấy gói rồi mở nắp hộp, để lộ thứ ở bên trong.
 
Trái tim Cố Niệm Chi lập tức chìm xuống dưới.
 
Chỉ thấy trong hộp quà kia không còn đựng hộp dây chuyền năm bông hoa của VCA nữa mà là một cái qυần ɭót Hugo Boss của nam.
 
Cố Niệm Chi ngẩng đầu nhìn về phía Mai Hạ Văn, sắc mặt cô vô cùng bình tĩnh, cặp mắt trong suốt và ánh mắt gợn sóng khiến cho Mai Hạ Văn thầm chột dạ trong lòng. Có điều, hắn ta cũng không lùi bước, cười nhạt một tiếng, chậm rãi nói với Cố Niệm Chi, “Niệm Chi, anh biết là em đã theo đuổi anh nửa năm nay, nhưng anh cảm thấy hai người chúng ta thật sự không hợp, anh không có cách nào ép chính mình. Thật xin lỗi, anh không thể tiến tới với em được.” Nói xong, anh ta ôm lấy eo Khương Hồng Trà, “Hồng Trà là mối tình đầu của anh, gần đây mới từ nước ngoài trở về, anh nhận ra người anh yêu vẫn là cô ấy. Niệm Chi, em có thể tha thứ cho anh không?”
 
Trong phòng khách nhất thời lặng ngắt như tờ.
 
Ánh mắt các bạn học nhìn tới nhìn lui giữa ba người Cố Niệm Chi, Mai Hạ Văn và Khương Hồng Trà, ai ai cũng cực kì hưng phấn.
 
Cố Niệm Chi chớp mắt một cái, cười nói, “Lớp trưởng, anh và cô Khương đây đang diễn trò gì thế? Thật sự là em xem mà không hiểu nổi.”
 
Khương Hồng Trà nhã nhặn đẩy Mai Hạ Văn ra: “Hạ Văn, Niệm Chi còn nhỏ tuổi, anh đừng đối xử với em ấy như thế!” Nói xong cô ta lại tỏ vẻ ôn hòa nói với Cố Niệm Chi, “Em gái à, em đừng ngại, Hạ Văn vốn hay cả nể, nếu như anh ấy có gì khiến em hiểu lầm, chị thay anh ấy xin lỗi em nhé…”
 
“Chờ một chút…” Cố Niệm Chi làm động tác tạm dừng, nhìn thẳng vào Khương Hồng Trà, “Cô Khương này, cuối cùng là cô hiểu lầm hay tôi hiểu lầm? Cô đừng có giả vờ là lần đầu tiên gặp tôi nữa đi. Ngày 16 tháng 12, cô tới Mỹ chỉ để tìm gặp tôi, khi cô cho tôi xem ảnh giường chiếu của cô và Mai Hạ Văn để tôi rời khỏi anh ta, tôi đã nói rõ ràng với cô. Cho tới bây giờ, tôi và Mai Hạ Văn đều không phải là quan hệ bạn trai bạn gái. Nếu như anh ta khiến cho cô hiểu lầm rằng tôi đang theo đuổi anh ta thì đây thuần túy chỉ là chiêu trò để anh ta tự nâng bản thân mình lên thôi. Cô sẽ không ngốc đến nỗi đi tin chuyện này chứ?”
 
Nói xong, cô lấy một cái phong bì ra rồi tung lên, một xấp ảnh chụp ào ào bay ra khỏi phong bì.
 
Những bức ảnh đầy màu sắc bay lả tả như tuyết rơi, vãi đầy trên sàn gỗ trong nhà, cực kì bắt mắt.
 
Yêu Cơ đứng bên cạnh Cố Niệm Chi đã đang vô cùng phẫn nộ rồi, bèn ngồi xổm xuống nhặt mấy bức ảnh lên nhìn một chút, đột nhiên cười phá lên một trận.
 
Lúc này, đám bạn học đang đứng ngoài theo dõi cũng nhào tới, thi nhau nhặt những bức hình từ dưới đất lên.
 
Khương Hồng Trà và Mai Hạ Văn trợn mắt há mồm, nhất thời chưa kịp hiểu xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
 
Cố Niệm Chi chỉ vào đám bạn học đang hỉ hả trò chyện và xem ảnh, cười nói với Mai Hạ Văn, “Mai Hạ Văn, bởi vì anh chọn cô bạn gái mối tình đầu của mình, cho nên cô bạn gái mối tình đầu của anh mới cố ý tới Mỹ rồi cho em xem mấy bức ảnh giường chiếu của bọn anh sao? Anh nói cho em biết đi, chiêu trò kiểu này là thế nào vậy, em thực sự không hiểu nổi. Công nhận, người thành phố các anh biết chơi thật đấy!”
 
Lúc này, Mai Hạ Văn mới lấy lại được tinh thần, gương mặt trắng nõn lập tức đỏ bừng lên, vẻ mặt chật vật không chịu nổi, gào lên với đám bạn học, “Xem cái gì mà xem? Đưa hết đây!”
 
“Lớp trưởng này, cậu gào lên thế làm gì? Cho chúng tớ xem dáng người chị dâu thế nào không được sao?” Yêu Cơ cười hì hì nói rồi đưa một bức ảnh trong tay cho Mai Hạ Văn, cố ý nói thêm một câu, “Lớp trưởng à, cậu đúng là kiểu mặc quần áo thì có vẻ gầy, nhưng cởi hết ra lại có thịt đấy, nom cái bụng mỡ kìa, còn không mau tập thể hình đi?!”
 
Mai Hạ Văn giật lấy bức ảnh kia nhìn một chút rồi hung dữ trợn mắt nhìn Cố Niệm Chi, “Sao em lại có những bức ảnh này?!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.