Cô nhắm mắt lại, nghiêng người dựa vào cửa tủ quần áo khẽ nói, “Em thật sự không thích anh ta mà! Đã đến lúc kết thúc mọi chuyện với anh ta rồi.”
“Chẳng phải em cho thằng đó thời gian nửa năm sao? Nếu như trong nửa năm này mà nó không thay đổi tình cảm ban đầu, em sẽ đồng ý với nó sao?” Triệu Lương Trạch nhớ rất rõ ràng, “Nếu như trong vòng nửa năm này nó đã thay lòng đổi dạ thì sao?”
“Nếu như anh ta thay lòng đổi dạ, đương nhiên là chuyện này không tính nữa. Em cũng không hề hứa hẹn chắc chắn sẽ đồng ý với anh ta.” Cố Niệm Chi lắc đầu, “Hơn nữa, em cũng không yêu anh ta, sao phải cố cưỡng ép ở bên nhau làm gì?”
Đối với Cố Niệm Chi, chuyện này thật ra lại cực kì đơn giản.
Hai người đều không có tình cảm gì với nhau, đương nhiên không thể cùng chung một nhịp đập tình yêu được.
***
Buổi đêm, Cố Niệm Chi ngủ không yên, lật qua lật lại trên giường, lòng chất chứa tâm sự.
Cuối cùng, cô cũng hiểu rõ được tình cảm của mình, nhưng cô lại không hề vui mừng vạn phần mà lại sợ hãi vạn phần, đau khổ vạn phần.
Có phải Hoắc thiếu đã có bạn gái rồi không?
Cô có thể lén lút yêu anh được không?
Nếu như Hoắc thiếu biết được tâm tư của cô, liệu có khi nào lại dạy dỗ cô một trận hay không?
Đột nhiên nhớ tới nửa năm nay anh có vẻ xa lánh cô như vậy, có phải… anh đã hiểu rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583132/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.