Chương trước
Chương sau
Hà Chi Sơ bất ngờ đưa tay ra, hung dữ tát mạnh một cái vào mặt Ôn Thủ Ức.
 
Lực của cái tát này quá lớn, Ôn Thủ Ức ngã lăn từ trên giường xuống đất, đầu bị đập sang một bên, không dậy nổi.
 
“Cô có tiến bộ đấy!” Hà Chi Sơ nghiến răng nói ra một câu, sau đó đột nhiên rút ra một khẩu súng ngắn, chĩa vào thái dương của Ôn Thủ Ức: “Tôi đã nói gì, cô quên hết rồi sao? Tôi nghĩ chắc cô chán sống rồi nhỉ!”
 
Cố Niệm Chi trợn trừng mắt, nhìn vị Giáo sư Hà người trước giờ luôn lịch sự tao nhã kia hôm nay lại bộc lộ ra vẻ bạo lực thế này thì kinh ngạc tới nỗi không ngậm được miệng.
 
Từ khi Hà Chi Sơ bước vào cô đã tỉnh lại rồi, nhưng không muốn mở mắt, nên cứ giả vờ ngủ.
 
Mãi đến khi cô nghe thấy tiếng tát, mới mở choàng mắt ra, kết quả lại nhìn thấy Hà Chi Sơ đang chĩa súng vào Ôn Thủ Ức!
 
Nói gì thì nói, Cố Niệm Chi cũng không thể phủ nhận rằng lần này Ôn Thủ Ức thực sự đã cứu cô.
 
Tuy cô mặc áo chống đạn nhưng ai biết được bọn cướp biển kia sẽ bắn vào chỗ nào?
 
Ngộ nhỡ bắn vào đầu cô thì sao?
 
Đầu cô cũng đâu có đội mũ chống đạn đâu.
 
Ôn Thủ Ức đã chắn trước mặt cô, đỡ cho cô một phát súng.
 
Cô không biết tại sao Hà Chi Sơ muốn giết Ôn Thủ Ức, nhưng cô biết cô không thể phớt lờ đi được.
 
“Giáo sư Hà…” Cố Niệm Chi yếu ớt gọi lên một tiếng: “Thầy đang làm gì vậy ạ?”
 
Hà Chi Sơ ngước lên, đôi mắt hoa đào lấp lánh nhìn về phía cô, ánh mắt lập tức trở nên dịu dàng hẳn.
 
“Giáo sư Hà, trợ giảng Ôn đã cứu em một mạng, em còn chưa cảm ơn chị ấy.” Cố Niệm Chi chậm rãi ngồi dậy.
 
Hà Chi Sơ thu khẩu súng lục lại, đến ngồi trên giường bên cạnh Cố Niệm Chi. Anh ta đỡ lấy vai cô, quan tâm nói: “Chúc mừng sinh nhật. Niệm Chi, tôi nợ em một bữa tiệc sinh nhật thịnh soạn.”
 
Cố Niệm Chi mỉm cười lắc đầu nói: “Giáo sư Hà, thầy không nợ gì em cả. Em sẽ không bao giờ quên sinh nhật lần này đâu.”
 
Hà Chi Sơ mỉm cười, tiếp tục hỏi cô: “Em cảm thấy thế nào rồi? Có khó chịu ở đâu không? Có đói không? Em có muốn bác sĩ kiểm tra lại lần nữa không?”
 
Cảm xúc của anh ta đã trở lại bình thường, Cố Niệm Chi hơi không thích ứng kịp, co người lại phía trong giường: “Em ổn ạ, không cảm thấy khó chịu ở đâu, cũng hơi đói một chút.” Nói xong, cô liếc mắt nhìn Ôn Thủ Ức đang nằm trên sàn, cảm thấy cô ta thật đáng thương. Cô khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn hỏi: “Giáo sư Hà, nhóm anh Hoàng thì sao ạ?”
 
Hà Chi Sơ sớm đã biết mọi chuyện từ chỗ Triệu Lương Trạch, cũng biết rằng Cố Niệm Chi đang cầu xin cho Ôn Thủ Ức.
 
Anh ta xoa đầu cô, thở dài: “Nhóm Tiểu Hoàng đều đã được tìm thấy rồi, không xảy ra chuyện gì cả. Em đi rửa mặt đi, tôi gọi người chuẩn bị mang bữa sáng qua đây.”
 
Cố Niệm Chi mỉm cười, vén chăn xuống giường, đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.
 
Khó khăn lắm Ôn Thủ Ức mới bò được từ dưới đất lên giường. Hà Chi Sơ chẳng buồn nhìn cô ta, cứ thế lạnh lùng đi qua.
 
Cố Niệm Chi gặp Triệu Lương Trạch ở nơi cô ăn sáng.
 
“Đến đây ngồi đi.” Triệu Lương Trạch đẩy cho cô một chiếc ghế mềm lưng cao. “Bữa sáng có vị rất ngon, em ăn một chút súp ngô nhé. Có cả súp phô mai cua nữa đấy.”
 
Nhìn thấy những món ăn vô cùng hấp dẫn này, bụng Cố Niệm Chi không ngừng kêu rột rột.
 
Triệu Lương Trạch mỉm cười xoa đầu cô: “Mau ăn đi, xem em đói đến không cả nói chuyện nổi nữa kìa.”
 
Dùng bữa sáng xong, hai người tạm biệt Hà Chi Sơ rồi quay về.
 
Hà Chi Sơ ở trong phòng làm việc xử lý công việc, không gặp họ, mà chỉ cử một quản gia đi tìm tài xế chở họ về.
 
Sau khi Cố Niệm Chi và Triệu Lương Trạch rời đi, Hà Chi Sơ sai người đi gọi Ôn Thủ Ức tới.
 
Ôn Thủ Ức mặc một bộ đồ bệnh nhân sọc trắng rộng rãi đã được thay trên con tàu chiến hải quân hôm qua.
 
Sắc mặt cô ta tái nhợt, má phải vẫn hằn lên vết tát của Hà Chi Sơ. Khuôn mặt tròn mịn hốc hác thấy rõ, đôi môi khô khốc, chỉ có một đôi mắt nhỏ dài vẫn bình tĩnh trầm ổn như thường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.