Bốn tên cướp biển còn lại cầm súng tiểu liên bán tự động, tấn công điên cuồng vào hướng bắn vừa nãy của Cố Niệm Chi. Pằng pằng pằng pằng, những viên đạn bắn thẳng về vị trí mà Cố Niệm Chi vừa đứng, khiến chỗ đó gần như biến thành một cái tổ ong, nhưng Cố Niệm Chi đã chuyển sang phía sau bọn chúng rồi.
Cô bình tĩnh giơ khẩu súng lên nhắm vào phía sau lưng chúng. Trong kính nhìn ban đêm chỉ nhìn thấy bóng dáng đung đưa màu đỏ, còn trong mắt cô, đây đã không còn phải là con người nữa.
Cố Niệm Chi bóp cò, mỗi phát một tên, ung dung bắn gục bốn tên cướp biển ngã xuống.
Kỹ thuật bắn súng của cô chắc chắn không tốt bằng Hoắc Thiệu Hằng, không thể một phát súng giết chết, nhưng bắn đối phương tạm thời không có năng lực hoạt động thì lại rất dễ dàng.
“Đã giải quyết xong bảy tên cướp biển ở tầng hai.” Cố Niệm Chi nhẹ nhàng nói.
Từ tai nghe truyền tới giọng nói của Triệu Lương Trạch: “Chín tên cướp biển ở tầng ba đã xong.” Ngừng một lúc, anh lại nói tiếp: “Gặp nhau trên tầng bốn.”
Cố Niệm Chi gật gật đầu: “Em lên ngay.”
Cô chạy lên cầu thang, nhanh chóng đi lên tầng ba, đưa mắt nhìn một lượt, thấy có bảy tám người nằm trên hành lang trên tầng ba.
Cố Niệm Chi không dừng lại, chạy thẳng lên cầu thang trên tầng bốn.
Tầng bốn là tầng cao nhất của du thuyền, cũng là một khu vui chơi ngoài trời.
Ngay khi bước ra khỏi cầu thang, Cố Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583113/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.