Cô chỉ hy vọng có thể chiếm một góc nhỏ trong trái tim anh, một nơi nhỏ bé, đủ để cô nương thân là được rồi.
Cố Niệm Chi cúi đầu, nhìn vào những khẩu súng mà Triệu Lương Trạch tháo thành các bộ phận để trong hòm, bình tĩnh nói: “Ừm, vậy chúng ta phải tự cứu mình thôi.”
Triệu Lương Trạch gửi một tin nhắn khẩn tới căn cứ của Cục tác chiến đặc biệt ở thành phố C Đế Quốc Hoa Hạ, đợi Hoắc thiếu thực hiện nhiệm vụ xong, căn cứ sẽ chuyển tiếp tin nhắn cho họ.
Anh ta tắt điện thoại rồi cùng lắp súng với Cố Niệm Chi.
Các bộ phận anh ta mang theo lần này có thể lắp ráp thành súng bắn tỉa M16 và súng tiểu liên bán tự động M1941, đạn nằm trong khoang của hòm.
Hai người không nói thêm gì, nhanh chóng lắp ráp hai khẩu súng, cầm chúng trong tay.
“Áo chống đạn, em đi mặc vào đi.” Triệu Lương Trạch đưa một chiếc áo chống đạn kiểu gi lê dài cho Cố Niệm Chi, bản thân cũng khoác một chiếc áo chống đạn khác lên người.
Cố Niệm Chi nhận lấy, đi vào phòng tắm cởi váy dài ra, đổi sang áo phông quần short, mặc thêm áo chống đạn, rồi bước ra ngoài nói: “Nếu em rơi xuống biển thì sao?”
“Không thành vấn đề. Đây là chiếc áo chống đạn mới nhất ở nước ta, cũng có thể được mặc như một chiếc áo phao.” Triệu Lương Trạch nháy mắt với Cố Niệm Chi.
Lúc này mà vẫn có thể cười được, Cố Niệm Chi cũng đến phục mấy anh lính tinh nhuệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583111/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.