Ôn Thủ Ức nói quả không sai, đây thật sự là chiếc du thuyền hoàn toàn mới, thậm chí đến mùi sơn vẫn còn vương trong không khí, chưa bay hết mùi.
Bọn họ tiến lên tầng hai, đây chính là đại sảnh tổ chức tiệc.
Chiếc đèn chùm pha lê treo bên trên sáng rực rỡ, lấp lánh như bầu trời đầy sao.
Ở giữa phòng tiệc bố trí một sàn nhảy, sàn nhà bóng loáng như vừa được bôi dầu.
Xung quanh sàn nhảy được sắp xếp rất nhiều chỗ ngồi, còn có cả quầy bar, nơi cho DJ chơi nhạc.
Tuy vẫn chưa có ai, nhưng Cố Niệm Chi đã cảm thấy dường như bên tai văng vẳng tiếng nhạc rồi.
Cô và Triệu Lương Trạch đi theo sự hướng dẫn của Ôn Thủ Ức tới tham quan từng tầng một.
Trên tầng ba là phòng nghỉ, trong từng gian phòng đều có phòng tắm riêng, cách âm rất tốt. Bọn họ vừa bước vào trong, ngay cả tiếng sóng biển cũng không nghe thấy nữa.
Tầng bốn là tầng cao nhất, ở đó có một sân chơi ngoài trời.
Vòng xoay lớn, bể bơi, cầu nhảy ở bể bơi, còn có vòng quay ngựa gỗ, chong chóng, cứ như trong giấc mơ thần tiên vậy.
Nhưng đây lại là thật chứ không phải mơ.
Du thuyền lớn thế này, mới như thế này, không nghe thấy tiếng ai, chỉ có ba người bọn họ…
Tay Cố Niệm Chi toát mồ hôi lạnh.
Cô nhìn Ôn Thủ Ức vẫn đang đi lại thoải mái, hỏi: “… Những người khác thì sao? Sao ngoài ba chúng ta, không thấy những người khác đâu?”
Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583104/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.