Chương trước
Chương sau
“Hạ Văn, thân phận địa vị của Giáo sư Hà không phải bình thường. Xưa nay thầy ấy tổ chức sinh nhật cho sinh viên, cũng đều luôn làm rất rầm rộ như vậy. Lần này của em thực sự cũng không có gì đặc biệt hơn cả.” Cố Niệm Chi cố nén cơn giận dữ giải thích cho Mai Hạ Văn: “Thầy ấy từng đưa sinh viên của mình đi Las Vegas du lịch một ngày, bao trọn Universal Studios ở Florida, còn đưa bọn họ đến châu Phi đi săn, tất cả đều do Giáo sư Hà chi tiền hết.”
 
“Hả?!” Lúc này Mai Hạ Văn biết mình hiểu lầm, vẻ mặt đầy xấu hổ, cũng thầm trách bản thân đúng là ếch ngồi đáy giếng. Xem ra vị Giáo sư Hà này còn giàu có hơn nhiều so với một cậu công tử nhà giàu xuất thân từ danh gia vọng tộc như cậu ta.
 
“Niệm Chi, anh sai rồi, anh không nên suy nghĩ lung tung như vậy khi chưa rõ trắng đen.” Mai Hạ Văn thành khẩn xin lỗi: “Em xem, làm sinh viên của Giáo sư Hà, thật sự quá khác biệt. Ở nước chúng ta làm gì có vị Giáo sư nào ra tay rộng rãi hào phóng như thế vì nghiên cứu sinh của mình đâu.”
 
Cố Niệm Chi rất tán thưởng thái độ tích cực nhận sai tích cực sửa chữa, cãi nhau không quá một đêm này của Mai Hạ Văn. Hơn nữa, hiện giờ hai người đang ở xa nhau, còn đang trong giai đoạn tìm hiểu tiếp xúc, việc giải thích kịp thời như này là vô cùng cần thiết.
 
Cô còn chưa đồng ý làm bạn gái Mai Hạ Văn đâu mà cậu ta đã sốt sắng vậy rồi, liệu đây có thật sự là biểu hiện của tình yêu không?
 
“Được rồi, vừa nãy em cũng không nên nổi nóng với anh.” Cố Niệm Chi cũng cho Mai Hạ Văn một bậc thang để xuống nước: “Vậy anh có đến không?”
 
“Đến chứ, đương nhiên anh sẽ đến, nhất định sẽ đến rồi!” Mai Hạ Văn hoa chân múa tay, định nhân cơ hội này để tiếp cận Hà Chi Sơ, nói cho anh ta biết Cố Niệm Chi là bạn gái cậu ta, biết đâu anh ta cũng sẽ quan tâm chiếu cố cậu ta hơn thì sao?
 
Sau khi tắt điện thoại, Mai Hạ Văn đẩy cửa đi ra ngoài, nhìn thấy Khương Hồng Trà đang từ trước máy tính của cậu ta đứng dậy.
 
“Em đang làm cái gì đấy?” Mai Hạ Văn không thích để người khác động vào máy tính của cậu ta.
 
“Em chơi dò mìn thôi mà.” Khương Hồng Trà nhún vai: “Sao rồi? Anh hỏi rõ chưa?”
 
“Ừm, là giáo viên hướng dẫn tổ chức cho cô ấy.” Mai Hạ Văn ném điện thoại lên bàn máy tính: “Em nghĩ nhiều quá rồi.”
 
“Giáo viên hướng dẫn á?” Khương Hồng Trà đảo mắt một vòng, nói bóng gió: “Hạ Văn, lúc em học ở Học viện Âm nhạc Juliette, từng biết có một nữ sinh viên trong lớp lên giường với Giáo sư để đổi lấy điểm số cao và học bổng…”
 
“Giáo sư Hà không phải loại người đó.” Lúc này Mai Hạ Văn cũng đã nghĩ thông suốt rồi: “Hơn nữa với người ta mà nói, mừng sinh nhật trên du thuyền cũng chỉ giống như em đi làm móng thôi. Liệu em có cảm thấy rằng làm móng sẽ khiến nhà em táng gia bại sản không?”
 
Quen biết Mai Hạ Văn đã lâu, nhưng Khương Hồng Trà cảm thấy lần này là lần mình bị cậu ta nhạo báng thảm hại nhất.
 
Cô ta ra sức nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn nuốt được cơn tức xuống, ở bên Mai Hạ Văn như không có chuyện gì xảy ra.
 
Mai Hạ Văn đã tính toán kỹ càng tất cả mọi chuyện, nhưng lại không ngờ rằng đến sáng hôm sau cậu ta phải lên máy bay thì Khương Hồng Trà – người ở bên cậu ta cả đêm lại đột nhiên kêu đau bụng, đau đến lăn lộn khắp giường…
 
“Hồng Trà? Hồng Trà? Em sao thế?!” Mai Hạ Văn hoảng hốt cầm điện thoại, gọi xe cấp cứu.
 
Ba mươi phút sau, Khương Hồng Trà bị đưa khẩn cấp tới phòng phẫu thuật.
 
Một mình Mai Hạ Văn ngồi lẻ loi bên ngoài phòng cấp cứu, không ai dám nói lời nào, vì bác sĩ nói với cậu ta rằng, Khương Hồng Trà bị sẩy thai…
 
Cậu ta cứ thế trơ mắt mà nhìn chuyến máy bay của mình khởi hành bay đi…
 
Hai tiếng sau, Khương Hồng Trà được đưa ra khỏi phòng phẫu thuật.
 
Bác sĩ khoa phụ sản nhìn Mai Hạ Văn lớn giọng trách cứ: “Cậu cũng thật là, bạn gái cậu có thai mà cậu còn không biết tiết chế. Bây giờ đứa bé mất rồi, cậu có vui không hả?”
 
Mai Hạ Văn không nói lấy một câu.
 
Cậu ta yên lặng ngồi trông bên giường bệnh của Khương Hồng Trà, mãi đến buổi chiều cô ta mới tỉnh lại.
 
“Hạ Văn?” Khương Hồng Trà nhìn cậu ta đầy vẻ xin lỗi: “Làm lỡ mất chuyến bay của anh rồi, anh mau đến sân bay mua vé đi, vẫn còn kịp đấy.”
 
Mai Hạ Văn khẽ lắc đầu: “Không cần đâu. Năm sau, đợi đến khi cô ấy về nước anh sẽ chúc mừng sinh nhật cô ấy sau. Mấy ngày này anh phải ở bên em.”
 
Sẩy thai thì cũng phải ở cữ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.