Cô đã từng đến nhà của Hà Chi Sơ ở vùng ngoại ô Boston, nơi đó nhỏ hơn trang viên này nhiều, xem ra đó chỉ là chỗ ở tạm thời của Hà Chi Sơ thôi.
Còn ở trang viên này, khắp nơi đều mang không khí cổ xưa kế thừa từ nhiều thế hệ của một gia tộc, không biết có đến bao nhiêu thế hệ đã từng ở đây.
Cố Niệm Chi đoán chắc chắn nơi này là căn nhà do ông bà tổ tiên của Hà Chi Sơ để lại.
Chỉ có lý do này mới có thể giải thích được tại sao Hà Chi Sơ còn trẻ như vậy mà đã có thể sở hữu tài sản lớn như thế, và nhiều người hầu như vậy.
Anh ta hẳn là người sở hữu old money đây mà.
Hà Chi Sơ cười, lắc đầu nói: “Không, bố mẹ tôi không ở đây. Nơi này chỉ là chỗ ở tạm thời thôi.”
Trang viên lớn như thế này mà vẫn là chỗ ở tạm thời à?!
Cố Niệm Chi cảm thấy thật sự không thể tin nổi.
Cô không muốn nói chuyện nữa, chỉ lặng lẽ theo Hà Chi Sơ bước lên bậc thang, đi vào phòng khách.
Hai cánh cửa bằng gỗ sồi đơn giản và quý giá được hai quản gia nữ người da trắng tóc đen mắt xanh mặc trang phục áo trắng váy đen đẩy ra.
Vừa bước vào cửa, cô đã nhìn thấy ngay một phòng khách hình bầu ɖu͙ƈ, đối diện cửa ra vào là hai cái cầu thang rất to hình xoắn ốc lượn vòng dẫn lên tầng trên.
Cố Niệm Chi ngẩng đầu lên nhìn sơ qua một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583097/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.