Cố Niệm Chi nắm lấy cánh tay Triệu Lương Trạch, không cho anh ta đi, ra vẻ hờn dỗi, nói: “Ai cũng bảo em phải nhanh trí nhanh trí! Các anh cố tình hùa nhau để chế giễu em phải không? Anh Tiểu Trạch, anh nói rõ ràng ra đi, sao lại nói em không nhanh trí được chứ? Em thông minh lanh lợi, trí tuệ siêu việt, cuộc thi nào cũng đứng đầu, lần trước em còn giải được mật mã của hệ thống định vị vệ tinh Nicolaus Copernicus của châu Âu, sao lại nói em không nhanh trí hả?”
Nói người ta không nhanh trí rõ ràng là đang mắng người ta!
“Đứng đầu cuộc thi, biết giải mật mã và nhanh trí là hai chuyện khác nhau. Em có thể hỏi ra được một câu như thế thì anh nói em thiếu nhanh trí cũng đâu có sai đâu.” Triệu Lương Trạch rút cánh tay mình ra, xoa đầu cô nói, “Ví dụ như người lúc nãy, em coi anh ta là một đàn anh, cười đùa thân thiết với anh ta như vậy, nhưng em đâu có biết trong lòng anh ta thầm có ý đồ gì với em đâu! Cho nên em phải giữ khoảng cách với anh ta! Phải giữ khoảng cách! Nghe rõ chưa?”
“Phì!” Cố Niệm Chi lắc đầu, “Làm sao mà anh biết trong đầu người ta nghĩ gì được? Mắt anh có thể nhìn xuyên thấu chắc? Anh không được nói đàn anh của em như vậy, bọn họ đối xử với em rất tốt.”
“Phì em ấy!” Triệu Lương Trạch không giống Âm Thế Hùng, anh ta và Cố Niệm Chi luôn cãi nhau ỏm tỏi giống như bạn bè cùng tuổi vậy. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583075/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.