Chợt thấy khuôn mặt tuấn tú khí chất bí ẩn như cõi mơ kia của Hà Chi Sơ cách mình gần như thế, cô vô thức đưa tay đẩy mặt của Hà Chi Sơ ra, thuận thế đứng lên, nói: “Giáo sư Hà, thầy ngồi đi ạ, em đứng là được rồi.”
Hà Chi Sơ bị Cố Niệm Chi đẩy ngửa mặt ra sau, đến lúc quay đầu lại thì cô đã nhanh chóng nhảy ra khỏi vị trí trước người anh ta rồi.
Thiếu nữ cao gầy đứng ở trước mặt anh ta, lông mày cau lại nhìn anh ta, mặt đầy vẻ không vui.
“Không sợ nữa rồi sao?” Hà Chi Sơ ngồi chiếm luôn cả chiếc ghế sofa cho hai người, gác chéo chân lên, khoác một tay lên thành ghế, “Đứng đấy làm gì? Ngồi bên kia đi.” Anh ta chỉ vào chiếc ghế sofa đơn ở đối diện mình.
Vừa rồi, từ khi nhìn thấy chiếc xe bốc cháy ngùn ngụt kia, Cố Niệm Chi đã bắt đầu mơ mơ hồ hồ rồi.
Hà Chi Sơ đưa cô về, một loạt các hành động liên tiếp của anh ta như đút cà phê cho cô uống chẳng hạn, cô đều cảm nhận được hết, nhưng không đọng lại trong trí óc.
Hiện giờ đã tỉnh táo lại, cô mới không vui nói, “Giáo sư Hà, thầy đừng coi em là trẻ con. Em đã là người trưởng thành rồi.” Cô ngẫm nghĩ chút rồi nói tiếp, “Chỉ hai tháng nữa là em tròn mười tám tuổi.”
Dáng vẻ Hà Chi Sơ cho cô uống cà phê vừa rồi đó hoàn toàn coi cô như trẻ con, chỉ còn thiếu mỗi nước vỗ lưng cho cô xuôi sữa nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583036/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.