Chương trước
Chương sau
Điều bọn họ nhìn thấy chính là chiếc Honda Accord đâm vào đuôi chiếc SUV phía trước, sau đó, chiếc SUV kia liền không kiểm soát được, không ngừng lùi về sau, tốc độ càng lúc càng nhanh, đẩy chiếc Honda Accord kia trượt về sau.
 
Mà lúc này người trong chiếc Honda Accord đã định thần lại, liều mạng đẩy cửa xe muốn nhảy ra ngoài.
 
Âm Thế Hùng nhìn vào gương chiếu hậu, cười lạnh một tiếng, nhấn mạnh chân ga. Chiếc SUV lùi lại càng mạnh hơn, đẩy bay chiếc Honda Accord đâm vào đuôi xe mình ra khỏi con đường, đâm sầm vào cây đại thụ ven đường.
 
Khung của chiếc SUV kiên cố, cộng thêm với việc tăng tốc bất ngờ, khiến cho chiếc Honda Accord lập tức biến thành nhân bánh giữa chiếc SUV và cây đại thụ!
 
“Đi mau!” Âm Thế Hùng nhanh chóng mở dây an toàn của Cố Niệm Chi, ôm cô xông ra khỏi chiếc SUV.
 
Hai người bọn họ nhảy ra khỏi xe, lăn lộn trên đồng cỏ mấy vòng rồi nhanh chóng đứng lên, vừa kêu “help” vừa chạy về phía con đường.
 
Lúc này, phía sau bọn họ truyền đến tiếng nổ cực lớn, một ngọn lửa bùng lên từ chiếc xe con kia bốc thẳng lên tận trời, hầu như chỉ trong mấy giây, đã thiêu chiếc xe kia còn trơ mỗi cái khung.
 
Mà người trong chiếc xe Honda đó cũng không kịp chạy ra ngoài.
 
Trong chớp nhoáng này, Cố Niệm Chi lại nhớ tới vụ tai nạn xe cộ sáu năm trước. Cô túm chặt lấy vạt áo Âm Thế Hùng, toàn thân run lẩy bẩy, sắc mặt trắng bệch, hai con ngươi gần như đã mất đi tiêu cự.
 
Sắc mặt Âm Thế Hùng nghiêm lại, vô cùng lạnh lùng, hung dữ trừng mắt liếc chiếc xe kia.
 
Khi cúi đầu xuống, ánh mắt anh ta lại trở nên dịu dàng, ôm Cố Niệm Chi vào trong lòng, vỗ nhẹ vào sau lưng cô, không ngừng vỗ về an ủi cô.
 
Hai người đứng ở ven đường, nghe thấy tiếng xe cảnh sát từ xa đang chạy về phía mình.
 
Vụ tai nạn đột biến này có rất nhiều người chứng kiến, tất cả mọi người đều chạy tới an ủi Cố Niệm Chi và Âm Thế Hùng.
 
Sau khi trông thấy sắc mặt bị dọa tới thất thần của Cố Niệm Chi, tất cả mọi người đều rất lo lắng, thi nhau giục Âm Thế Hùng mau đưa Cố Niệm Chi đi gặp bác sĩ.
 
Âm Thế Hùng cười lạnh một tiếng rồi nói, “Chúng tôi phải ở chỗ này chờ cảnh sát tới, nếu không thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.” Nói xong, anh ta lấy điện thoại di động, gọi cho Hà Chi Sơ thông báo ngắn gọn, “Giáo sư Hà, chúng tôi lại gặp phải phiền phức rồi…”
 
Khi nghe hết cuộc điện thoại của Âm Thế Hùng, Hà Chi Sơ vừa tức giận vừa giật mình kinh hãi.
 
Tức giận vì gan của tên trung tá Peter kia to bằng trời, tố cáo thì tố cáo, còn dám phái người theo dõi…
 
Giật mình kinh hãi là vì nếu không phải người bên cạnh Cố Niệm Chi quá lợi hại thì thật sự cũng quá may mắn.
 
Đối phương chỉ theo dõi họ thôi, vậy mà lại bị bọn họ chơi ngược lại, thẳng tay gài chết luôn.
 
Có điều, chắc chắn là bọn chúng sẽ không lấy được chứng cứ gì cả.
 
Hà Chi Sơ lái xe vun vút lao tới, quả nhiên là đã có người kéo cả hai chiếc xe kia đi.
 
Một người cảnh sát ở lại nơi này ghi khẩu cung, có lời tự thuật của Âm Thế Hùng, còn có cả lời khai của mấy sinh viên cùng nhân viên làm việc ở Viện đại học Harvard xung phong ở lại làm nhân chứng nữa.
 
Lời khai của họ đều rất thống nhất, tất cả đều nói là chiếc xe đằng sau đâm vào chiếc SUV, sau đó vì đường dốc nên SUV mất lái, trượt ngược từ trên sườn núi xuống, đẩy chiếc Honda đang đuổi theo mình đó lệch sang ven đường, đâm vào cây đại thụ.
 
May mà người trong chiếc SUV chạy nhanh ra ngoài, nếu không thì cũng cháy thành than giống như người trong chiếc Honda rồi…
 
Người cảnh sát tới đây ghi lời khai cũng coi như có kiến thức rộng rãi, gặp đủ mọi loại tai nạn xe cộ kỳ quặc lạ thường rồi. Đây cũng không phải lần đầu tiên anh ta gặp vụ tai nạn xe sau đâm xe trước rồi bị trôi ngược lại thế này, do đó cũng không có gì ngạc nhiên.
 
Hà Chi Sơ đứng bên cạnh Cố Niệm Chi, thấy sắc mặt cô trắng nhợt tới đáng sợ, hai con ngươi linh động hầu như đã mất đi thần thái.
 
“Niệm Chi?” Anh ta khẽ gọi cô một tiếng.
 
Cố Niệm Chi sửng sốt một hồi lâu mới ngẩng đầu nhìn về phía Hà Chi Sơ.
 
“Giáo… Giáo sư Hà?” Cô nói rất chậm, từng từ từng chữ một, như là vừa mới tìm lại được cách phát âm vậy.
 
“Em sợ đến phát ngốc luôn rồi à?” Hà Chi Sơ xoa đầu cô, thấy cô không tránh né thì thuận tay buông xuống, nắm chặt tay cô, muốn đưa cô đi, “Không sao nữa rồi, em đi cùng tôi tới văn phòng trước, uống chút nước nóng cho đỡ sợ nhé.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.