Chương trước
Chương sau
“Giáo sư Hà khách sáo quá.” Mai Hạ Văn cảm thấy vừa mừng vừa lo vì được đối xử đặc biệt như vậy.
 
Khí thế lớn nhường đó, còn có cả lái xe riêng nữa, chỉ nhìn thoáng một cái đã thấy vị Giáo sư Hà này toát lên dáng vẻ một người đứng đầu của công ty luật lớn rồi.
 
Hà Chi Sơ mở tủ lạnh mini trong xe, lấy chai rượu vang đỏ và ly rượu ra, “Muốn uống một ly không?”
 
Uống rượu vang đỏ vào sáng sớm à…
 
Tuy Mai Hạ Văn không có thói quen này, nhưng vì không muốn bị Hà Chi Sơ xem thường, cậu ta đành thuận theo đón lấy ly rượu.
 
“Tôi không có thói quen ăn sáng, bình thường chỉ uống một ly vang đỏ thêm đá.” Hà Chi Sơ ra hiệu nâng ly với Mai Hạ Văn, rồi uống cạn một hơi.
 
Mai Hạ Văn cũng uống một ly theo anh ta.
 
Rượu vang được bỏ thêm đá mát lạnh, cộng thêm hương thơm thoang thoảng của chanh, khiến nó giống một ly cocktail được điều chế ngon lành hơn.
 
Hà Chi Sơ lại rót cho cậu ta một ly nữa.
 
Chiếc xe đuôi dài xa xỉ chạy êm đến mức gần như không có cảm giác đang ngồi trên xe.
 
Mai Hạ Văn uống liền một lúc bốn năm ly rượu vang, mới nhận ra bọn họ đã đi được một đoạn đường rồi.
 
Đầu óc bắt đầu choáng váng, cậu ta cầm ly rượu, hai mắt mơ màng, “Giáo… Giáo sư Hà, chúng ta đang đi đâu vậy ạ?”
 
Tuy Hà Chi Sơ uống rất nhiều rượu, nhưng lại không hề say.
 
Anh ta lạnh lùng, nhìn ra ngoài cửa sổ xe, thản nhiên nói: “Đi đón Niệm Chi, không phải cô ấy là bạn gái em sao? Em không muốn đi chơi với cô ấy à?”
 
Mai Hạ Văn “ồ” một tiếng, khẽ day thái dương, dựa vào lưng ghế. Cậu ta đã say khướt rồi, cười ha ha nói: “Bạn gái ấy ạ? Vẫn còn thiếu chút chút nữa ạ. Đến nằm mơ em cũng muốn cô ấy là bạn gái em, nhưng cô ấy lại muốn em đợi. Cô ấy muốn khảo nghiệm em nửa năm mới đồng ý trở thành bạn gái em.”
 
Hà Chi Sơ hơi bất ngờ không nhìn ra ngoài nữa mà quay sang quan sát Mai Hạ Văn một lượt, như đang dò xét xem những lời nói kia là thật hay giả, “Vậy cũng như đã chốt rồi còn gì? Trước mặt mọi người, hai đứa cũng đã nắm tay đó thôi.”
 
“Chỉ là nắm tay mà thôi.” Mai Hạ Văn uống say, nói rất nhiều, không kìm nén nổi cơn giận dữ: “Muốn ôm một chút cô ấy cũng không cho, hơi một tí lại đẩy em ra xa. Có lẽ cô ấy là trinh nữ duy nhất ở trường bọn em ấy chứ, còn là dạng trinh nữ mà chưa có cả nụ hôn đầu cơ… Hahahaha… Em thật vô dụng, theo đuổi cô ấy lâu như vậy rồi, mà cũng chỉ được nắm tay…”
 
Hà Chi Sơ không nói gì, ánh mắt hướng ra bên ngoài cửa xe.
 
Anh ta cầm điện thoại, gọi cho Cố Niệm Chi: “Niệm Chi à.”
 
Cố Niệm Chi đang nằm ngủ trên giường, nghe điện thoại reo rất lâu mới nhấc máy.
 
“Giáo sư Hà ạ?” Vừa nghe thấy giọng Hà Chi Sơ, Cố Niệm Chi lập tức tỉnh táo hẳn. Cô ngồi bật dậy, nhưng giọng nói vẫn mang theo vẻ khàn khàn lười biếng ngái ngủ, “Có chuyện gì vậy ạ?”
 
“Hôm nay đưa Mai Hạ Văn đi tham quan Viện đại học Harvard, đúng lúc nhớ ra vết thương của em cần tái khám, tôi tới đón em đi cùng luôn.” Nói xong Hà Chi Sơ cúp máy luôn, không để Cố Niệm Chi có cơ hội từ chối.
 
Nhờ thuốc mỡ xanh phiên bản mới của Trần Liệt mà vết thương trên mặt cô đã lành hoàn toàn rồi, còn đến viện tái khám làm gì nữa?
 
Nhưng hôm nay Hà Chi Sơ đưa Mai Hạ Văn đi tham quan Viện đại học Harvard, Cố Niệm Chi thân là chủ nhà nên cũng không tiện từ chối.
 
Dù rằng cô thực sự rất muốn được ở nhà một mình ngủ nướng cả ngày…
 
Cố Niệm Chi vội vàng chạy vào phòng tắm tắm qua, chọn cho mình chân váy trắng nữ tính thêm đôi giày thể thao nhỏ xinh, áo phông xanh tím than, mái tóc dài buộc cao sau đầu, đội mũ bóng chày màu xanh tím than. Cô khoác theo chiếc ba lô nhỏ, nói với Âm Thế Hùng: “Anh Đại Hùng ơi, Giáo sư Hà đưa Mai Hạ Văn đi tham quan Viện đại học Harvard, em đi chơi với họ chút nhé.”
 
Âm Thế Hùng ngó đầu từ trong phòng ra, “Bao giờ em về?”
 
“Em không biết nữa. Chắc cũng phải đến tối ạ. Em sẽ gọi điện cho anh sau.” Cố Niệm Chi vừa dứt lời, điện thoại liền đổ chuông, cô lướt mắt nhìn một cái rồi nói, “Không nói với anh nữa, bọn họ tới đón em rồi.” Nói xong, cô mở cửa chạy vụt đi.
 
Cố Niệm Chi mới đi chưa được bao lâu. Âm Thế Hùng liền cải trang đi xuống tầng, theo họ tới Viện đại học Harvard.
 
Chiếc xe đuôi dài sang trọng của Hà Chi Sơ nghênh ngang đứng đó khiến Âm Thế Hùng có muốn lờ đi cũng không được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.