“Giáo sư Hà khách sáo quá.” Mai Hạ Văn cảm thấy vừa mừng vừa lo vì được đối xử đặc biệt như vậy.
Khí thế lớn nhường đó, còn có cả lái xe riêng nữa, chỉ nhìn thoáng một cái đã thấy vị Giáo sư Hà này toát lên dáng vẻ một người đứng đầu của công ty luật lớn rồi.
Hà Chi Sơ mở tủ lạnh mini trong xe, lấy chai rượu vang đỏ và ly rượu ra, “Muốn uống một ly không?”
Uống rượu vang đỏ vào sáng sớm à…
Tuy Mai Hạ Văn không có thói quen này, nhưng vì không muốn bị Hà Chi Sơ xem thường, cậu ta đành thuận theo đón lấy ly rượu.
“Tôi không có thói quen ăn sáng, bình thường chỉ uống một ly vang đỏ thêm đá.” Hà Chi Sơ ra hiệu nâng ly với Mai Hạ Văn, rồi uống cạn một hơi.
Mai Hạ Văn cũng uống một ly theo anh ta.
Rượu vang được bỏ thêm đá mát lạnh, cộng thêm hương thơm thoang thoảng của chanh, khiến nó giống một ly cocktail được điều chế ngon lành hơn.
Hà Chi Sơ lại rót cho cậu ta một ly nữa.
Chiếc xe đuôi dài xa xỉ chạy êm đến mức gần như không có cảm giác đang ngồi trên xe.
Mai Hạ Văn uống liền một lúc bốn năm ly rượu vang, mới nhận ra bọn họ đã đi được một đoạn đường rồi.
Đầu óc bắt đầu choáng váng, cậu ta cầm ly rượu, hai mắt mơ màng, “Giáo… Giáo sư Hà, chúng ta đang đi đâu vậy ạ?”
Tuy Hà Chi Sơ uống rất nhiều rượu, nhưng lại không hề say.
Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583020/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.