Chương 176:
Hoắc Thiệu Hằng lắc đầu nói với vẻ không mấy bận tâm, “Ba dặm mà mất hẳn một tiếng à? Cậu nên đốc thúc Niệm Chi tiếp tục rèn luyện sáng sớm đi, chạy việt dã mười cây số, không được ít hơn.”
Âm Thế Hùng nghẹn lời.
Hoắc thiếu, anh chú ý không đúng chỗ rồi!
Nhưng trước mặt Hoắc Thiệu Hằng, anh ta cũng không có can đảm vặn lại, chỉ cười hì hì hai tiếng rồi nói tiếp: “Mai Hạ Văn tới đây, nghe nói đến để thăm Niệm Chi.”
Hoắc Thiệu Hằng không mở mắt ra, dùng tay day day ấn đường, hờ hững hỏi: “Cậu ta đến Mỹ làm gì? Đã gặp Niệm Chi chưa?”
“Gặp rồi. Thằng nhóc này đúng là may mắn, Niệm Chi bị Hà Chi Sơ đuổi về, đi được nửa đường thì gặp cậu ta, cậu ta còn cõng con bé một đoạn đường nữa.” Hễ là việc liên quan đến Cố Niệm Chi, Âm Thế Hùng đều báo cáo chi tiết cho Hoắc Thiệu Hằng.
“Không có triển vọng gì cả. Cậu nói với Niệm Chi là ba dặm đường mà cũng không đi được, sau này đừng có nói là lớn lên cạnh Hoắc Thiệu Hằng tôi.”
Lần này Âm Thế Hùng cảm thấy Hoắc Thiệu Hằng thực sự quá khắc nghiệt, “Hoắc thiếu, hôm nay Niệm Chi bị trọng thương đấy, anh quên rồi à? Thể xác và tinh thần cô ấy đều bị trọng thương, anh không thể gọi điện an ủi cô ấy một chút được ư?”
Đây mới là mục đích chính để anh ta gọi điện cho Hoắc Thiệu Hằng lần thứ hai trong ngày hôm nay.
Vừa nãy nghe Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583013/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.