Thế nhưng, vẫn còn một đoạn đường nữa mới đến khu nhà trọ, cô có nên dừng lại ven đường nghỉ một chút không nhỉ?
Cố Niệm Chi ngẩng đầu lên, nhìn quanh bốn phía, cô muốn tìm một chỗ để nghỉ chân một lúc.
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại di động của cô đột nhiên vang lên.
Chẳng lẽ là anh Đại Hùng gọi ư?
Cố Niệm Chi vội vàng lôi điện thoại ra, lại nhìn thấy là Mai Hạ Văn gọi!
Chuyển vùng quốc tế sao?
Cậu ta muốn làm cái gì vậy?
Cố Niệm Chi nghe điện thoại, “Alo? Lớp trưởng à?”
“Niệm Chi, em gọi anh là lớp trưởng gì chứ? Em phải gọi anh là ‘tìm giỏi’ đi.” Trong điện thoại truyền đến giọng nói như trút được gánh nặng của Mai Hạ Văn.
Không hiểu sao Cố Niệm Chi nghe giọng nói này càng lúc càng gần.
Cô vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một chàng trai dáng cao gầy đang cầm di động, vừa nói vừa mỉm cười đi về phía cô.
Sao nhìn chàng trai kia quen vậy chứ?
Cố Niệm Chi dừng bước, nheo hai mắt lại… Đúng là Mai Hạ Văn rồi!
Sao cậu ta lại đến Mỹ?
“Niệm Chi, em thế nào rồi?” Mai Hạ Văn dừng lại bên cạnh cô, “Sao mặt của em lại sưng lên thế này?” Cậu ta đưa tay ra, nâng cằm Cố Niệm Chi lên nhìn kỹ.
“Hạ… Hạ Văn, sao… sao anh lại tới đây?” Giọng nói của Cố Niệm Chi vô cùng run rẩy.
Cô không dám tin vào mắt mình, cũng không dám tin vào tai mình nữa.
Vào lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583007/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.