Khi bọn họ hạ cánh ở sân bay thủ đô Đế Quốc lúc nửa đêm, phát hiện có rất nhiều người thuộc mọi tầng lớp đã đến đón ở sân bay.
Bạch Sảng xem như là người chủ trì nổi bật nhất hội nghị lần này, thu hoạch được vô số fan hâm mộ.
“Bạch Sảng! Bạch Sảng! Bạch Sảng!”
“Sảng Sảng! Chúng tôi yêu cô!”
Độ nổi tiếng của cô trong giới trẻ dần lên cao.
Một câu “Lỗi của tôi sao” thực sự rất lanh trí của cô trong Đại hội đã nhanh chóng trở thành câu cửa miệng của thanh niên Đế Quốc Hoa Hạ.
Trên mạng suy diễn ra vô số đoạn văn ngắn của “Lỗi của tôi sao”, tiếng tăm Bạch Sảng bỗng nổi như cồn.
Ôm bó hoa tươi mà các fan tặng ở lối ra của sân bay đi ra ngoài, Bạch Sảng nhìn xung quanh, muốn tìm xem thư ký Triệu và Thủ trưởng đang ở đâu.
Cô ta biết công lao lần này của mình, hoàn toàn là dựa vào một câu giải vây của thư ký Triệu mới đảo ngược được tình thế.
Thế nhưng, cô ta nhìn Đông nhìn Tây hết nửa ngày cũng không nhìn thấy hình dáng của bọn họ, chỉ có từng nhóm fan hò hét tên cô ta xông tới, giơ quyển sổ lên để xin chữ ký của cô ta thôi.
Phó Bộ trưởng Nghiêm của Bộ Ngoại giao cười ha hả nói: “Đừng tìm nữa, bọn họ đã đi rồi.” Nói xong, ông ta nháy mắt mấy cái với cô ta, rồi lên xe chuyên dụng của Bộ Ngoại giao đi mất.
Bạch Sảng có chút tiếc nuối, ôm bó hoa ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/582991/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.