Tại khu nghĩa trang, một dòng máu bỗng phụt ra từ đầu người đàn ông lẻ loi đang đặt hoa lên mộ, viên đạn bắn vào ngay giữa trán, khiến đầu hắn vỡ tung.
Hắn không kịp kêu tiếng nào, hai tay đưa lên ôm lấy trán theo phản xạ, bó hoa trong tay bay lên trên không, từng bông từng bông một rơi xuống lả tả, phủ lên thi thể đang trợn trắng mắt của hắn.
Tại phía Đông nhà hát Vienne, một gã cao lớn khôi ngô đang cầm điện thoại tự sướnɠ. Gã còn chưa kịp cười đã phát hiện trên trán mình có thêm một lỗ đen.
Lạch cạch. Điện thoại rơi xuống dưới chân gã, vỡ tan thành nhiều mảnh.
Người gã ngã rầm một cái về phía sau, cơ thể gã nằm sõng soài trên mặt đất. Gã giật giật hai cái rồi ngừng thở.
Mà phía trước tòa hội nghị Vienne có lịch sử lâu đời kia, một đám những kẻ lang thang đang tụ lại một chỗ. Nhìn có vẻ rất đông đúc, nhưng thực chất chẳng ai quan tâm đến ai cả.
Một gã đàn ông mặc đồ săn chuyển hướng vào con ngõ nhỏ.
Một viên đạn lặng lẽ phóng ra từ bóng tối, bắn xuyên qua người hắn ta, trực tiếp phá hủy hết lục phủ ngũ tạng của hắn.
Hắn ta ngã sấp xuống đất, hai tay co quắp nắm lấy một chiếc lá dưới đất.
Mấy kẻ lang thang xung quanh chỉ thờ ơ nhìn hắn ta một cái, còn cho là hắn ta đang lên cơn nghiện thuốc, căn bản chẳng ai thèm quan tâm xem hắn ta bị làm sao.
…
“Hoắc thiếu, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/582984/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.