Chương trước
Chương sau
Triệu Lương Trạch khống chế máy tính của Cố Niệm Chi, mở phần mềm lập trình lên, vừa xem vừa thuận tay giúp cô nâng cấp thêm một vài chỗ, nhưng không thay đổi bất kỳ phần nào của cơ cấu phần mềm.
 
Anh ta không nhịn được khen cô, “Niệm Chi, em đừng học luật nữa, đến làm máy tính với anh Tiểu Trạch đi. Anh đảm bảo em sẽ trở thành hacker giỏi nhất trên thế giới này! Em chắc chắn sẽ trở thành một hacker giỏi, đứng trên vai người khổng lồ trong giới hacker là anh Tiểu Trạch của em đây!”
 
“Xì!” Cố Niệm Chi bĩu môi, “Anh giỏi tự dát vàng lên mặt mình quá đấy. Thôi được rồi, đừng nói nhảm nữa, chúng ta bắt đầu thôi.”
 
“Ừ, số liệu của em đã lưu lại chưa? Nhập vào máy tính đi, let’s go.” Triệu Lương Trạch mở máy tính của bản thân, bắt đầu phát tín hiệu lên hệ thống Nicolaus Copernicus, chặn lại những tín hiệu mới nhất.
 
Hai người cùng làm việc trước máy tính tròn một ngày một đêm.
 
Ngoài lúc đi vệ sinh, thì hai người chưa từng rời khỏi bàn máy tính, lúc ăn cơm cũng chỉ có thể ăn bánh bao, uống chút nước, đương nhiên càng không có thời gian chợp mắt.
 
Nhờ có sự giúp đỡ của Triệu Lương Trạch, Cố Niệm Chi thậm chí không cần dùng đến hai mươi tư tiếng đồng hồ, chỉ mới dùng có hai mươi tiếng đã có thể phá giải mật mã đường truyền mới nhất và lớp mã hóa củng cố của hệ thống rồi…
 
Cô không chỉ nhanh hơn nhóm sinh viên Mỹ nhiều lần mà còn đi được xa hơn bọn họ.
 
Sau khi phá giải được mã hóa củng cố, nhóm Triệu Lương Trạch đã có thể sử dụng hệ thống Nicolaus Copernicus mà không có chút trở ngại gì, cũng không lo lắng bị người bảo vệ hệ thống Nicolaus Copernicus phát hiện.
 
Hoắc Thiệu Hằng tập thể ɖu͙ƈ buổi sáng trở về xong, nghe thấy đã phá giải được mật mã, liền vỗ vai Triệu Lương Trạch, nói: “Đi ngủ đi, buổi tối hành động.”
 
Triệu Lương Trạch lập tức đứng dậy, chân nam đá chân chiêu đi về phía giường ngủ, đổ ầm người xuống rồi ngủ say như chết.
 
Hai mươi tiếng đồng hồ này, anh ta và Cố Niệm Chi làm việc với cường độ cực kỳ cao, có thể gắng gượng được tới bây giờ đã là chuyện không dễ dàng gì.
 
Nhìn Cố Niệm Chi đang cố mở to mắt trong video, giọng nói của Hoắc Thiệu Hằng dịu đi rất nhiều, “Niệm Chi, cháu cũng đi ngủ đi.” Anh ngừng một lúc, lại thấp giọng hỏi cô, “Có mệt không?”
 
“Không mệt ạ, cháu chẳng mệt chút nào.” Được Hoắc Thiệu Hằng quan tâm, Cố Niệm Chi kϊƈɦ động đến mức không phân biệt được phương hướng nữa, “Cháu vẫn còn chút việc phải làm! Chú Hoắc đợi cháu, cháu sẽ báo thù cho chú!”
 
Khóe môi Hoắc Thiệu Hằng khẽ cong lên, nhưng lại kiên quyết lắc đầu, “Nghe lời chú.”
 
Anh lặng lẽ nhìn Cố Niệm Chi, trong đôi mắt lạnh lùng tàn khốc làm người khác cảm thấy sợ hãi kia chợt xuất hiện một thứ cảm xúc dịu dàng mà chính anh cũng không phát hiện ra.
 
Cố Niệm Chi bị anh nhìn đến mức muốn say, giống như là bị thôi miên vậy, mí mắt cô nhanh chóng rũ xuống, thϊế͙p͙ đi trên bàn máy tính.
 
Âm Thế Hùng “vút” một tiếng, thuận tay bế Cố Niệm Chi vào phòng ngủ.
 
Hoắc Thiệu Hằng nhìn thấy cảnh đó qua màn hình máy tính, nhẹ mím môi mấy cái khó có thể phát hiện ra, ngón tay khẽ ấn “tách” một tiếng tắt video. Mắt không thấy lòng sẽ không phiền.
 
Năm giờ chiều ở Vienne, thủ đô nước Áo, cuối cùng Triệu Lương Trạch cũng tỉnh lại.
 
Anh ta ngủ từ hai giờ sáng, đến giờ ước chừng đã ngủ được mười lăm tiếng.
 
Sau khi tỉnh dậy, anh ta đói héo cả ruột, may mà Hoắc Thiệu Hằng đã gọi sẵn đồ ăn bên ngoài, để vào phòng cho anh ta rồi.
 
Anh ta bò dậy, không thèm dùng đến dao dĩa dùng tay bốc thức ăn ngấu nghiến.
 
Hoắc Thiệu Hằng đứng hút thuốc một mình ngoài ban công, đầu óc anh hoàn toàn trống rỗng, chẳng nghĩ gì cả.
 
Hai thành viên trong tổ A bị thương ở chân nên không thể bắt họ tiếp tục thực hiện nhiệm vụ được, Hoắc Thiệu Hằng dự định sẽ tự ra trận.
 
Các thành viên của tổ B và tổ C đều đã sẵn sàng xuất phát.
 
Ăn uống no say rồi, Triệu Lương Trạch mới mặc quần áo đi ra ngoài, nói với bóng lưng hiên ngang của Hoắc Thiệu Hằng: “Hoắc thiếu, có thể bắt đầu chưa?”
 
Hoắc Thiệu Hằng không quay đầu lại, chỉ gật đầu đáp, “Bắt đầu!”
 
Triệu Lương Trạch mở máy tính, bắt đầu thiết lập liên kết với hệ thống định vị vệ tinh Nicolaus Copernicus của châu Âu.
 
Mật mã đã phá giải xong, anh ta xâm nhập vào từng tầng một rồi cuối cùng là mã hóa tần số cho tổ tác chiến, chỉ huy cho lần hành động này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.