Mặc dù trên phương diện máy tính thì Âm Thế Hùng không bằng Triệu Lương Trạch, cũng không bằng Cố Niệm Chi, nhưng anh ta không phải không hiểu gì, vẫn có được trình độ thạc sĩ máy tính.
Xem xét từng hàng mã code, Âm Thế Hùng không khỏi thở dài cảm thán, “Học sinh giỏi, quả nhiên là học sinh giỏi. Nếu như anh nhớ không lầm, năm đó em chỉ theo Triệu Lương Trạch học có nửa năm ngôn ngữ lập trình thôi đúng không?”
Cố Niệm Chi nghiêng nghiêng đầu, hai tay chắp sau lưng, nháy mắt với anh ta, “Thực ra ngôn ngữ lập trình cực kỳ dễ, hiểu được cái này thì cũng sẽ hiểu được cái khác, chỉ cần chính mình có suy nghĩ logic và mạch lạc là được. Hơn nữa ngôn ngữ lập trình ngày nay thay đổi từng ngày, kinh nghiệm phong phú cũng chưa chắc đã đấu thắng được người mới đâu!”
“Em không cần phải chế giễu anh già nhé.” Âm Thế Hùng cố ý trừng mắt nhìn cô một cái, trong lòng lại cực kỳ vui vẻ.
Anh ta có trực giác rằng, có lẽ lần đánh bậy đánh bạ này Cố Niệm Chi lại giải quyết được một vấn đề khó cho nhóm của Hoắc Thiệu Hằng ấy chứ.
“Em muốn anh làm thế nào?” Âm Thế Hùng ngồi xuống chiếc ghế dựa ở bàn máy tính của Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi chỉ vào màn hình rồi nói, “Anh Đại Hùng liên hệ với mấy người chú Hoắc, đừng dùng phần mềm thông tin trực tiếp, dùng email, cài đặt mã hóa, dùng wifi ở nơi này là được. Anh nói với bọn họ rằng, bọn họ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/582973/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.