Chương trước
Chương sau
Mặc dù trên phương diện máy tính thì Âm Thế Hùng không bằng Triệu Lương Trạch, cũng không bằng Cố Niệm Chi, nhưng anh ta không phải không hiểu gì, vẫn có được trình độ thạc sĩ máy tính.
 
Xem xét từng hàng mã code, Âm Thế Hùng không khỏi thở dài cảm thán, “Học sinh giỏi, quả nhiên là học sinh giỏi. Nếu như anh nhớ không lầm, năm đó em chỉ theo Triệu Lương Trạch học có nửa năm ngôn ngữ lập trình thôi đúng không?”
 
Cố Niệm Chi nghiêng nghiêng đầu, hai tay chắp sau lưng, nháy mắt với anh ta, “Thực ra ngôn ngữ lập trình cực kỳ dễ, hiểu được cái này thì cũng sẽ hiểu được cái khác, chỉ cần chính mình có suy nghĩ logic và mạch lạc là được. Hơn nữa ngôn ngữ lập trình ngày nay thay đổi từng ngày, kinh nghiệm phong phú cũng chưa chắc đã đấu thắng được người mới đâu!”
 
“Em không cần phải chế giễu anh già nhé.” Âm Thế Hùng cố ý trừng mắt nhìn cô một cái, trong lòng lại cực kỳ vui vẻ.
 
Anh ta có trực giác rằng, có lẽ lần đánh bậy đánh bạ này Cố Niệm Chi lại giải quyết được một vấn đề khó cho nhóm của Hoắc Thiệu Hằng ấy chứ.
 
“Em muốn anh làm thế nào?” Âm Thế Hùng ngồi xuống chiếc ghế dựa ở bàn máy tính của Cố Niệm Chi.
 
Cố Niệm Chi chỉ vào màn hình rồi nói, “Anh Đại Hùng liên hệ với mấy người chú Hoắc, đừng dùng phần mềm thông tin trực tiếp, dùng email, cài đặt mã hóa, dùng wifi ở nơi này là được. Anh nói với bọn họ rằng, bọn họ nên ngắt kết nối với Hệ thống định vị toàn cầu của vệ tinh Nam Đẩu đi.”
 
Nếu như Hệ thống của Nam Đẩu đã bị người ngoài xâm nhập, vậy thì dùng mạng địa phương thực ra còn an toàn hơn một chút.
 
Cũng giống như chuyện mặc dù có nhà, nhưng nóc nhà đã bị thủng, thủng đến trăm nghìn lỗ, vậy thì thà sang nhà bên cạnh tránh mưa còn hơn ấy.
 
Âm Thế Hùng khẽ gật đầu, “Anh sẽ gửi mail ngay lập tức.”
 
Anh ta dùng luôn máy tính của Cố Niệm Chi để gửi email cho Triệu Lương Trạch.
 
Khi email tới nơi, ở Vienne nước Áo đang là bảy giờ sáng.
 
Nhóm của Hoắc Thiệu Hằng đã quen dậy sớm, giờ mọi người đều dậy hết rồi, không còn ai ngủ nữa.
 
Triệu Lương Trạch đứng dậy đi vào bếp pha cà phê, rồi gọi phục vụ phòng đưa bữa sáng tới.
 
Hoắc Thiệu Hằng đứng một mình bên cửa sổ hút thuốc.
 
Lúc này máy tính của Triệu Lương Trạch phát ra một tiếng thông báo, là tiếng thông báo có email đặc biệt cần lưu ý.
 
Hoắc Thiệu Hằng gạt tàn điếu thuốc, cầm trong tay, rồi đi tới trước máy tính của Triệu Lương Trạch nhìn lướt qua một cái.
 
Thấy là email của Âm Thế Hùng, anh ngẫm nghĩ một chút rồi thuận tay ấn mở email ra xem.
 
Vừa đọc mail, anh lập tức ném mẩu thuốc trong tay đi, trầm giọng nói, “Tiểu Trạch, cậu vẫn đang kết nối với hệ thống của Nam Đẩu à?”
 
Triệu Lương Trạch thò đầu từ trong phòng bếp ra, “Vẫn đang kết nối, nhưng chưa từng mở ra.”
 
Như là vẫn cắm điện vào ổ nhưng máy tính thì chưa bật vậy.
 
Hoắc Thiệu Hằng khẽ thở dài một hơi, những ngón tay thoăn thoắt gõ trên bàn phím, ngắt hết kết nối của bọn họ với Hệ thống định vị toàn cầu của vệ tinh Nam Đẩu.
 
“Liên lạc với Âm Thế Hùng đi, dùng wifi của khách sạn.” Hoắc Thiệu Hằng rời khỏi chỗ ngồi, gọi Triệu Lương Trạch tới, “Hỏi bọn họ xem rốt cuộc chuyện này là thế nào.”
 
Triệu Lương Trạch vội vàng chạy tới, vừa đọc email của Âm Thế Hùng, sắc mặt anh ta lập tức trắng bệch, “Sao có thể có chuyện này được?! Nam Đẩu mà cũng xảy ra chuyện sao?!”
 
Hầu như ai đã tham gia thiết kế và hiểu rõ hệ thống Nam Đẩu cũng đều sẽ không tin được kết luận này.
 
Mặc dù Hoắc Thiệu Hằng cũng rất giật mình, nhưng từ trước đến nay anh đều rất bình tĩnh, kiệm lời, người ngoài không thể nhìn ra được tâm trạng của anh đã thay đổi. Anh chỉ thản nhiên gật nhẹ đầu, “Nếu như ngay cả cậu cũng không nghĩ được tới việc Nam Đẩu sẽ xảy ra chuyện, vậy thì chắc chắn Nam Đẩu đã xảy ra chuyện.”
 
Chỉ có thế này, mới có thể nói rõ được vì sao nhiều ngày nay bọn họ đều không nghĩ ra được rốt cuộc nguyên nhân ở đâu.
 
Bộ Quốc phòng Đế Quốc đã khởi động Chương trình sắp xếp và kiểm tra tuyệt mật, tìm kiếm nội gián có khả năng tiết lộ bí mật.
 
Nhưng đã một tuần trôi qua, vẫn không hề có chút đầu mối gì.
 
Nếu như bọn họ không thể giải quyết bốn tên lính đánh thuê còn lại trong hai tuần, thì coi như giao hẹn giữa bọn họ và Cố Yên Nhiên sẽ trôi sông bỏ biển. Và như thế, nhiệm vụ của Quân khu sáu cũng sẽ thất bại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.