Ba mẹ cô ta chỉ là người làm vườn cho nhà họ Hà. Vì từ nhỏ cô ta đã chịu thương chịu khó, nỗ lực hết mình, dùng năng lực xuất chúng thể hiện bản thân nên mới được chọn đến bên cạnh Hà Chi Sơ, chăm sóc và giúp đỡ anh ta.
Nếu cứ vậy mà về, những người trong nhà sẽ biết cô ta phạm sai lầm trước mặt Hà Chi Sơ, thì cô ta sẽ chẳng còn chút thể diện nào nữa.
Ôn Thủ Ức cắn chặt răng, quyết định đuổi theo.
Vừa đúng lúc Hà Chi Sơ đang đẩy cửa tiến vào phòng ngủ.
“Giáo sư Hà!” Ôn Thủ Ức vội vàng gọi anh lại, “Anh muốn gửi lời gì về cho ông Hà không?”
Hà Chi Sơ không quay đầu lại, ngón tay thon dài dừng trên nắm cửa, ánh mắt thay đổi, giọng cũng trầm xuống: “Hỏi xem ông ấy có khỏe không, nói với ông ấy rằng mọi việc của tôi vẫn ổn.”
“Vâng, thưa Giáo sư Hà.” Ôn Thủ Ức nhẹ thở phào một hơi.
Có lời nhắn gửi của Hà Chi Sơ rồi, cô ta sẽ có thể danh chính ngôn thuận về quê thăm người thân, bạn bè.
Mọi người sẽ biết rằng cô ta về quê theo lời dặn dò của Hà Chi Sơ, giúp anh ta hỏi thăm ông Hà, cũng chính là ba của Hà Chi Sơ.
…
Sau hai ngày nghỉ ngơi, Cố Niệm Chi cùng Hoàng sư huynh tới Đại học Luật của Viện đại học Harvard, lại nghe được tin trợ giảng Ôn đã nghỉ phép.
Hoàng sư huynh nhìn chằm chằm thật lâu vào Chương trình học của mình, rồi nhìn sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/582960/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.