Nửa sau của chặng đường, Mai Hạ Văn và Khương Hồng Trà nói chuyện với nhau nhiều hơn hẳn.
Không còn sự ngượng ngùng lúc ban đầu nữa, hai người lại ăn ý như năm nào, khoảng cách cũng từng bước được kéo gần lại.
Ngải Duy Nam cười khẩy nhìn tránh đi, hướng ra tòa nhà cao ốc bên ngoài cửa sổ xe, hai tay nắm chặt đến mức móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay.
…
Sau mười hai giờ bay, cuối cùng Cố Niệm Chi và đàn anh Tiến sĩ cũng đến Boston.
Đàn anh Tiến sĩ được chọn trong kỳ thi tuyển này họ Hoàng, tự lấy biệt hiệu Hoàng Dược Sư, bởi vì sở thích lúc rảnh rỗi của anh ta là nghiên cứu y học Trung Hoa.
Mà Cố Niệm Chi cứ luôn miệng ngọt ngào gọi Hoàng sư huynh.
Máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế Boston, bởi vì Viện đại học Harvard ở đây, mà Hà Chi Sơ cũng chính là Giáo sư biên chế trọn đời của đại học này.
Ở đây anh ta cũng có một lớp nghiên cứu sinh Tiến sĩ cần phải hướng dẫn.
Âm Thế Hùng không ngồi cùng ghế với Cố Niệm Chi trên chuyến bay mà ngồi cách mấy hàng.
Nhưng từ sau khi xuống máy bay thì bọn họ đã đi cùng với nhau.
Cố Niệm Chi thoải mái giới thiệu với Hoàng sư huynh: “Đây là anh Đại Hùng, người giám hộ của em. Mấy tháng tới anh ấy sẽ cùng đi với em, cho tới khi em tròn mười tám tuổi mới thôi.”
Hoàng sư huynh nghe xong liền cảm thấy muốn bùng cháy, ôm ngực nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/582951/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.