Chương 53: Vậy là có ý gì?
Cố Niệm Chi nhìn chằm chằm điện thoại, suy nghĩ xem Triệu Lương Trạch đến căn hộ của cô làm gì.
Điện thoại để trên bàn của Mai Hạ Văn bỗng vang lên, báo có tin nhắn mới.
Cố Niệm Chi vô thức liếc qua, thấy nội dung tin nhắn.
Là tin nhắn của Ngải Duy Nam gửi.
[Duy Nam]: “Lại đến ngày khó ở ấy, thật nhớ hồng trà gừng cậu tự làm năm xưa…”
Trong lòng Cố Niệm Chi sôi trào. Cô mím môi, đẩy điện thoại của Mai Hạ Văn ra xa một chút.
Chẳng mấy chốc, Mai Hạ Văn đã bê một mâm đồ ăn lớn đi tới, đặt xuống trước mặt Cố Niệm Chi, sau đó nhấc hai suất đồ ăn từ trên mâm xuống.
Cố Niệm Chi lặng lẽ cầm đũa ăn cơm.
Mai Hạ Văn ngồi bên cạnh cô, vừa ăn vừa nhìn sườn mặt của Cố Niệm Chi mà tủm tỉm cười.
Cố Niệm Chi xấu hổ, cầm đũa gõ vào bát của Mai Hạ Văn: “Ăn cơm của anh đi, nhìn gì mà nhìn?”
Đôi đồng tử sau cặp kính gọng vàng của Mai Hạ Văn chợt tỏa sáng, cậu ta cười nói: “Đương nhiên là nhìn em rồi.”
“Thôi đi, em đâu phải đồ ăn, anh nhìn em lúc ăn trưa làm gì?” Cố Niệm Chi cầm cốc sữa tươi mát lạnh lên, uống một hớp.
“Sắc đẹp của em có thể ăn được.” Mai Hạ Văn đưa bàn tay không cầm đũa ra nắm tay Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi vội vàng giãy ra, “Đừng, em còn đang ăn cơm.”
Trong lúc hai người nói chuyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/582890/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.