Chương 16: Tìm hiểu ngọn nguồn (4)
Cố Niệm Chi đã hôn mê ngày thứ hai rồi.
“Đỡ sốt chưa?” Hoắc Thiệu Hằng đứng ở cửa một lát nhưng vẫn không vào, móc gói thuốc lá từ trong túi quần ra, rút một điếu ngậm lên môi. Sau đó anh châm lửa, rít vào một hơi và nhả khói, “Ngày mai có thể tỉnh không?”
“Anh sốt ruột sao? Đau lòng à?” Trần Liệt trêu ghẹo Hoắc Thiệu Hằng một câu, sau đó phẩy tay muốn xua mùi thuốc lá trước mặt.
Hoắc Thiệu Hằng không nói gì, một tay đút trong túi quần, tay còn lại cầm điếu thuốc, híp mắt nhìn bóng đêm thâm trầm ngoài cửa sổ, bóng lưng cao ngất vững chãi đứng im bất động.
Chẳng hiểu sao, Trần Liệt lại nhìn ra được sự khát máu từ bóng lưng của anh.
Anh ta giật mình, vội nói: “Đừng sốt ruột, đừng sốt ruột, anh ăn cơm tối rồi hãy hút thuốc.”
“Tôi không sốt ruột.” Hoắc Thiệu Hằng gẩy tàn thuốc, “Nếu Niệm Chi còn chưa hạ sốt thì có cần đưa đến bệnh viện không?”
“Bệnh viện? Có tôi ở đây mà còn muốn đưa đến bệnh viện? Tôi ở đâu là bệnh viện tốt nhất ở đấy!” Trần Liệt chỉ thiếu hếch mũi lên trời phun khói mà thôi.
“Vậy tại sao cô ấy còn sốt chưa tỉnh?” Anh Hoắc dùng một chiêu chí mạng.
Bác sĩ Trần đo ván!
…
Lúc này, trong nhà họ Phùng ở khu biệt thự Đức Hinh thành phố C đang hỗn loạn gà bay chó sủa.
Bố của Phùng Nghi Hỷ là Phùng Quốc Đống đọc tin tức bùng nổ trên mạng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/261301/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.