Chương 9: Tôi là thuốc của em (6)
Chờ đến khi anh tắm xong bước ra, lại nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo lên từng hồi giục giã.
Hoắc Thiệu Hằng cầm lên xem, trên màn hình báo Trần Liệt gọi tới.
Anh vừa bấm nút nhận cuộc gọi, đã nghe Trần Liệt nói: “Mở cửa mau! Tôi có chuyện quan trọng cần báo cáo!”
Hoắc Thiệu Hằng bước tới kéo cửa ra, rồi lách mình ra khỏi phòng ngủ.
Trần Liệt đứng trước mặt anh, mặt cắt không còn một giọt máu.
Hoắc Thiệu Hằng lạnh nhạt hỏi: “Cậu nghiên cứu ra được thành phần thuốc chưa?”
Đã sáu tiếng đồng hồ trôi qua.
Sắc mặt Trần Liệt thay đổi, anh ta lắp bắp nói: “Hoắc thiếu, tôi nghiên cứu được rồi, đây không phải là thuốc kích dục bình thường!”
“Thế là gì?” Hoắc Thiệu Hằng bình tĩnh hỏi, nhưng giọng nói lại trầm thấp hơn bình thường, như tiếng vọng cộng hưởng từ sâu đáy lòng và lồng ngực.
“Là H3aB7!” Giọng Trần Liệt the thé, “Anh biết H3aB7 đúng không? Là thứ chúng ta đang điều tra gần đây ấy!”
Gân xanh trên mu bàn tay Hoắc Thiệu Hằng cũng đã hằn lên: “Gì cơ? Là H3aB7 thật?”
“Chắc chắn không sai.” Trần Liệt sắp khóc đến nơi rồi, “Dạo trước, công thức phân tử và tỉ lệ thành phần mà các anh lấy được vẫn lưu trong máy tôi kia kìa! Ban nãy tôi so lại, m* nó! Đúng là giống nhau như đúc!”
“Nhưng loại này vô cùng đắt đỏ, số lượng vốn không nhiều, sao lại…” Hoắc Thiệu Hằng bắt đầu mất bình tĩnh.
“H3aB7 là một loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/261294/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.