Chương 5: Tôi là thuốc của em (2)
“Đấy chính là vấn đề!” Mồ hôi trên trán Trần Liệt túa ra như mưa, nói chuyện cũng không lưu loát như bình thường, “Tôi đã cho cô ấy thử tất cả các loại thuốc giải mà chúng ta có, nhưng tình hình vẫn vậy, thậm chí càng lúc càng trở nên nghiêm trọng hơn.”
“Càng lúc càng trở nên nghiêm trọng?” Hoắc Thiệu Hằng phản đối, “Có thể nghiêm trọng đến mức nào chứ? Đây có phải là thuốc độc đâu, nếu không cứ để con bé tự mình vượt qua, không chết người là được.”
“Tự vượt qua? Anh làm như cô ấy là thành viên trong cục tác chiến đặc biệt của mình vậy?!” Trần Liệt trừng mắt, gân cổ lên án sự vô nhân đạo của Hoắc Thiệu Hằng.
Các thành viên trong cục tác chiến đặc biệt của quân đội Đế Quốc đều là lính đặc chủng được tuyển chọn kỹ càng, trải qua huấn luyện rất khắc nghiệt, thậm chí không từ mọi thủ đoạn xấu xa để hoàn thành nhiệm vụ – điều mà các binh sĩ khác không bao giờ sử dụng.
Chẳng hạn như chuốc thuốc độc, thuốc kích dục, dụ dỗ bằng nhan sắc… Ai cũng phải trải qua, cho nên bọn họ đều sở hữu sức kháng cự rất mãnh liệt.
“Không được à?” Hoắc Thiệu Hằng lườm anh ta, ánh mắt khắc nghiệt lạnh lẽo như băng.
Trần Liệt lại lấy khăn ra lau mồ hôi, lẩm bẩm, “Nhưng mà cô ấy giãy mạnh lắm, vừa nãy còn làm đứt cả dây trói nữa…”
Anh ta chỉ vào đoạn dây nilon trắng đã đứt làm đôi nằm ở góc tường.
Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/261291/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.