Chương 2: Trúng chiêu
Cố Niệm Chi tươi cười, đi vào trong sảnh cùng Mai Hạ Văn.
Cách đó không xa, Phùng Nghi Hỷ mặc một bộ lễ phục trễ vai màu vàng cam đứng sau khóm cây thủy sinh. Vừa trông thấy cảnh tượng này, khuôn mặt cô ta càng nhăn nhó dữ tợn. Cô ta siết chặt ly rượu trong tay, dùng sức đến nỗi như muốn bóp nát.
Phùng Nghi Sân đẩy em gái, “Đi thôi, cô ta đến rồi.”
Phùng Nghi Hỷ một hơi uống cạn ly rượu đang cầm, cố lấy dũng khí, tươi cười đến bên cạnh Cố Niệm Chi và Mai Hạ Văn. Sau đó, cô ta lẳng lặng xoay chiếc nhẫn kim cương trên tay một vòng, vỗ lên phần vai trắng ngần đang lộ ra ngoài của Cố Niệm Chi, vừa đâm xuống thật nhanh, vừa xởi lởi chào hỏi: “Niệm Chi, cậu tới rồi!”
Nói xong cô ta ngắm nghía một lượt, “Chậc chậc, không hổ là hoa khôi của khoa Luật đại học C của chúng ta, bộ váy này đẹp thật đấy!”
Cố Niệm Chi thấy bả vai mình nhói lên như bị muỗi đốt, nhưng cảm giác ấy biến mất rất nhanh nên không chú ý quá nhiều. Cô đưa hộp nhỏ trong tay ra, “Nghi Hỷ, chúc cậu sinh nhật vui vẻ!”
Trong lúc Phùng Nghi Hỷ nhận hộp quà của Cố Niệm Chi bằng tay phải, chiếc nhẫn kim cương trên tay trái đã âm thầm trở lại vị trí ban đầu từ bao giờ.
“Cậu khách sáo quá, đến đây dự sinh nhật mình là tốt rồi, còn quà cáp làm gì? Quan hệ của chúng ta thế nào chứ? Cần gì mấy nghi thức xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/261288/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.