Ngọc Ưu sau khi về đã nói chuyện 1 hồi. Có 1 thế lực vận động trong thế giới này gọi là Cổ Phong trấn.
Người bên trong có 1 nhóm, nhưng lại rất có thiên phú và tài năng, mà chủ nhân đó là bất tử chi thân, nắm trong tay vận mệnh, phép tắc.
Ngọc Ưu biết và trở thành người thừa kế 2 kiếp, sau đó không thèm quan tâm, nhưng sư phụ lại có ký ức, vì thế đem cái quyền kia nhét qua cho Ngọc Ưu.
Cái hậu thuẫn kia rất nặng, Ngọc Ưu và sư phụ lại lười nên sư phụ chỉ có thể nhận 1 nhóc nào đó mà làm người thừa kế.
Ngọc Ưu vì vậy có cái dấu V của chính phủ kia, mệt mỏi nhiều nhiều.
Ngọc Ưu có cảm giác lạc vào tu chân giới, cơ mà không giống, giống như dị giới. Cổ Phong trấn ẩn mình vô cùng, buôn bán các mặt hàng giấy vàng gì đó.
Ngọc Ưu có thể tấn công, vũ khí là các sợi tơ trong suốt, nó có thể điều khiển và ý thức, có thể khiến người đụng vào tan thành bụi phấn nếu em muốn.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trùng Sinh Để Gặp Người
2. Nghiệt Duyên: Cô Dâu Nuôi Từ Bé!
3. Chú Nhỏ
4. Con Gái Cũng Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ
=====================================
Ngọc Ưu hoang mang, rốt cuộc cái thể loại này đi về đâu? Sống càng lâu biết càng sâu, nghe mà bực mình á.
Ngọc Ưu đi về, trưa đi căn tin ăn, Thiệu Nhất Hàng cũng đi. Anh nhìn Ngọc Ưu, sau đó nhéo má em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thanh-xuan/2920681/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.