"Không phải máy bay quân sự, là trực thăng tư nhân của tập đoàn Nam Cảnh. Lệnh của bộ quốc phòng, mở cửa không phận và biên giới phía đông, hợp tác với người của quân đội Việt Nam không cần tra hỏi mục đích."
"Rõ."
Khi Lý Cảnh Phong đến nơi thì Tiêu Lâm cùng Lý Nguyên Vũ và những người khác cũng đã đến. Quân đội vẫn chưa đến nơi, bọn họ nhìn một bãi đất mênh mông khắp nơi điều bị đào bới mà lòng chết lặng.
Làm sao tìm được cô trong hàng trăm cái hố ở đây, nhưng họ không có thời gian bắt đầu tản ra tìm kiếm, đào đất, áp tai xuống gọi tên cô, tất cả điều không có kết quả, cảnh khuyển chưa đến, quân đội chưa tới bọn hoi chỉ có vài người phải làm sao.
Trong lúc tất cả điều rối loạn thì Lý Cảnh Phong lại bình tĩnh hơn bao giờ hết, anh kéo tay con trai đến trước mặt mình.
"Nguyên Vũ con làm được mà đúng không, con có thể tìm được mẹ. Cho dù là thính giác, hay khứu giác con dùng nó đi, mẹ con cần con, ba cũng cần con."
Lý Nguyên Vũ hai mắt đã đỏ hoe từ lúc nào, nhóc không khóc không nháo có thể thông qua link phát sóng tìm được vị trí của mẹ một cách nhanh nhất. Nhưng không có nghĩa là nhóc bình tĩnh hay không lo sợ, mà nhóc chỉ đang cố gắng mà thôi, ba nói đúng mẹ cần nhóc.
Lý Nguyên Vũ hút một hơi thật sau sau đó gật đầu đầy kiên định. Nhóc bước ra giữa bãi đất, tất cả mọi người đều đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ta-day-la-nu-phu/3163624/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.