Trong khách sạn xa hoa bậc nhất Las Vegas, Lý Cảnh Phong ngồi đối diện cô hai tay siết chặt cúi đầu không nói. Anh không biết phải nói gì với những tổn thương mà anh đã mang đến cho cô. Chỉ cần nghĩ đến cô, anh lại nhớ đến hình ảnh cô nằm im trên nền đất đầy cát bụi sỏi đá, hai mắt nhắm nghiền đợi chờ cái chết đang đến gần. Giây phút đó trái tim anh như bị ngàn nhát dao rạch tán.
Trần Tuyết thở dài anh luôn luôn như thế, rõ ràng là một con rồng chỉ cần gầm gừ một tiếng có thể rung chuyển cả đất trời. Thế như ở trước mặt cô lại là một con cún nhỏ đáng thương mỗi khi lầm lỗi.
"Phong anh đã từng hứa với em điều gì còn nhớ không. Anh đã hứa sẽ không giấu em bất kỳ điều gì cả, cho dù phía trước biển đao hay hố lửa chúng ta cũng phải đi cùng nhau chứ, anh không xem em là vợ mình sao?"
Đôi vai anh khẽ run, Trần Tuyết hoảng hốt, anh đang khóc, anh khóc sao.
Lý Cảnh Phong ôm lấy mặt mình khóc nấc như một đứa trẻ. Vì sao vì sao cô yêu anh đến vậy mà anh lại không thể giữ nỗi bản thân mình. Vì sao anh để người khác kiểm soát tâm trí, vì sao tổn thương cô, vì sao anh đã cố gắng vật lộn trong tuyệt vọng vẫn không thể thoát khỏi cơn ác mộng này vì sao. Dựa vào đâu, dựa vào đâu ông trời lại đối xử với anh như thế.
Nhìn anh khóc trong đau đớn trái tim cô cũng tê dại, thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ta-day-la-nu-phu/3163603/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.