Chỉ một câu, nghĩa là từ giờ phút này trở đi ông không còn là chủ của bọn họ nữa, sống chết của bọn họ do cô quyết. Mà sống chết của cô là do bọn họ chịu trách nhiệm. Mỗi một cận vệ nhà họ Lý đều thề chỉ trung thành với một đời chủ, nay chủ của bọn họ muốn bọn họ nhận người khác, bọn họ cũng sẽ tuân thủ chấp hành mọi mệnh lệnh.
Vậy cho nên ngay trong đêm tất cả bọn họ lập tức bay đến Yên Tử. Trong một khách sạn cao cấp giữa lòng thành phố Quảng Ninh, bốn người đàn ông dù đã qua cái tuổi trung niên vẫn mang theo khí thế của kẻ từng một thời tắm máu giang hồ. Bên cạnh họ còn có 4 người đàn ông trẻ tuổi ngoài ba mươi. Bọn họ là người kế nghiệp tiếp theo, cho dù là đời con hay đời cháu, thậm chí là người không cùng huyết thống. Nhưng chỉ cần về sau ngồi vào vị trí lãnh đạo bang phái, việc xem nhà họ Lý là chủ mà phục vụ chính là bang quy.
Trần Tuyết được Bảy Thạnh mở cửa, cô diện một thân màu đen đầu đội mũ lưỡi trai bước vào. Thấy cô bước vào, tất cả những người đàn ông trong phòng đều đồng loạt đứng lên cúi chào cô.
"Xin lỗi vì đến muộn để các vị phải đợi lâu, mời ngồi."
Bảy Thạnh kéo ghế cô tự nhiên mà ngồi xuống, cởi bỏ chiếc mũ lưỡi trai để trên bàn, bốn người đàn ông trẻ nhìn cô có chút ngỡ ngàng. Bọn họ nghe theo lệnh của trưởng bối nói là đến nhận chủ mới, mà về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ta-day-la-nu-phu/3163589/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.