Hai người kia không hẹn mà đưa mắt nhìn cô, rồi lại nhìn nhau. Trong lòng mỗi người ai mà không có cái tính hóng hớt tìm ẩn cơ chứ, cho dù là cậu hai hay là đội trưởng đội cận vệ cũng như nhau cả thôi.
Chỉ có điều nếu Lý Cảnh Tùng nhớn nháo ngồi xuống ghế như thể sẵn sàn tư thế để hóng, thì Chí Hùng vẫn là nghiêm trang đứng một bên đúng chức đúng vị mặt không biểu cảm, nhưng hai tai đã vễnh lên từ lâu.
Ngay cả Lý Nguyên Vũ ngồi trong lòng mẹ mình cũng bật chế độ ta đây quang minh chính đại nghe chuyện người lớn.
Trần Tuyết bắt đầu sắp xếp từ ngữ rồi lên tiếng.
"Phong thật sự xin lỗi, thật ra em vẫn luôn giấu anh một chuyện. Em không phải là cô gái yếu đuối tay trói gà không chặt phải cần người bảo vệ. Em có võ, hơn nữa giá trị vũ lực còn rất cao."
"Cao bao nhiêu."
"Chính là có thể hạ gục Chí Hùng trong vòng 10 phút, à không khoảng 8 phút."
Chí Hùng đứng một bên nghe được câu này sống lưng lạnh toát, hôm qua đã hưởng trọn cú đá như trời giáng của mợ chủ đến giờ lồng ngực còn đau. Lại nhớ đến cảnh lần đó bọn họ nhìn thấy ở quán bar, cậu tin mợ chủ không nói dối. Chỉ là cậu trong mắt mợ chủ chỉ có thể trụ được 8 phút thôi sao, ngay cả 10 phút cũng không được.
Lý Cảnh Tùng thì giống như đi trên mây vậy, cái gì mà giá trị vũ lực cao, cái gì mà đánh bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ta-day-la-nu-phu/3163395/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.