Ngắt điện thoại Lý Nguyên Vũ gập máy tính, sửa lại bộ dạng một cậu nhóc đáng yêu mà mẹ thích vội vã chạy lạch bạch xuống lầu.
"Mẹ ơi."
"Cục cưng học bài xong rồi à, đi chậm thôi con kẻo ngã."
Nhóc chạy đến bên mẹ được mẹ bế bỗng ngồi lên đùi. Lý Cảnh Phong nhìn bộ dạng của con trai anh, dạo này anh đã quen với việc con trai anh là một cậu nhóc đáng yên năng động bỗng nhiên quên mất đứa trẻ an tĩnh ít nói, âm trầm như người lớn trước kia.
Nhưng mà anh biết con hổ thì vẫn là con hổ, cho dù bề ngoài có giống một con mèo đi nữa thì bên trong vẫn là chúa sơn lâm.
"Mẹ Bo cũng muốn mua, mẹ chỉ Bo mua đi."
Trần Tuyết cười xoa đầu con trai.
"Con mua làm gì chứ, mỗi ngày đều ngắm người thật không thích hơn sao."
"Vậy những người khác không được thấy mẹ nên mới phải mua, mẹ là mẹ của Bo cho nên Bo không cần mua nữa ạ."
"Đúng rồi Bo không cần mua đâu mẹ ở đây cơ mà."
Cho dù nói là vậy nhưng Lý Cảnh Phong vẫn muốn đặt một cuốn, chỉ là anh nhấp thế nào cũng không được, một lúc sau màn hình liền bị đơ. Điện thoại của Trần Tuyết trên bàn cũng đổ chuông là ALan gọi đến.
"Áaaaaa tiểu Tuyết anh nói mà, em sinh ra là để lên tạp chí đó, hết rồi bán hết rồi là 8 nghìn bản, chỉ trong vòng chưa đây 10 phút. Em biết không em phá vỡ kỷ lục luôn rồi, Thời Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ta-day-la-nu-phu/3163374/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.